Trang
Thơ Bùi Minh Quốc
Em
ngồi đó, quên cả ngày tàn quên đêm
khuya khoắt
Mười ngón tay, lau một thế giới
dịu hiền
Những con búp bê kia muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn bão
dập đời anh.
Gầm rít quanh ta cơn bão phũ phàn
Cuộc vây hãm dằng dai của mắt cú
miệng hùm lưỡi rắn
Em ngồi đó, mười ngón tay lau đằm
thắm
Một thế giới dịu hiền - thông
điệp của hồn em.
Cái thời nhố nhăng cặn bã hóa vương
quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay em - chỉ sau cùng
còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền nâng
giấc mãi thơ anh.
(28/7/1997)
· Tôi
gửi thơ tôi vào ngọn gió
cao nguyên
Tôi
gửi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên,
Mặc bao kẻ bầm gan vì một lời
ngay thật.
Gió cứ thổi điệu vần này chân
chất,
Bọn giả hình lừa đảo chớ hòng
yên.
Tôi gửi thơ tôi vào ngọn gió cao nguyên.
Thong dong thơ bay khắp mọi miền,
Đến với muôn lòng yêu lẽ phải,
Lòng mở với lòng, thơ kết duyên.
(Đà
Lạt 1997)
|