|
|
tùy
bút
Truyện
Cực Ngắn Không Tên
Người
đàn bà gào khóc thê thảm bên góc đường
Nguyễn Thị Minh Khai. Thằng con trai chừng
mấy tháng tuổi tím tái với căn bệnh
ngặt nghèo không rõ tên. Ba, bốn rồi cả
chục người xúm lại bàn tán, hỏi han.
Một cặp vợ chồng có vẻ giàu sang
đi từ tiệm vàng ra dừng lại ân
cần an ủi. Người đàn bà thở than
cho số phận trớ trêu, mang con từ tận
vùng quê nghèo xa xôi hẻo lánh vào đây để
chữa bệnh. Tiền đã hết, căn
bệnh của con bà cũng vô phương
cứu chữa mà cũng không thể quá giang xe
đò trở về quê, đành mang con ra lề
đường mong tìm được chút tình thương.
Đứa trẻ co giật từng cơn, nước
mặt người đàn bà tuôn chảy trên gương
mặt đen đủi khắc khổ. Cặp
vợ chồng giúi vào tay hai mẹ con một
số tiền gọi là lộ phí về quê
rồi ngậm ngùi bỏ đi. Đám đông
tản dần cũng là lúc trời về
chiều. Một chiếc xích lô trờ tới và
người đàn bà cũng ngưng khóc. Vài
chục phút sau người ta thấy mẹ con bà
gào than thảm thiết bên vệ đường
Pasteur. Đám đông lại tụ tập, thương
cảm, giúp đỡ hai mẹ con...
|