|
Vẫn còn đó hương thơm trời
tháng tám
Chim bay về tha cọng cỏ bên nôi
Vẫn còn đó không gian buồn chầm chậm
Ngày đang qua, chiều tha thiết gọi mời
Sẽ có lúc anh một mình nhìn lại
Thuở làm thơ, thuở chờ đón, yêu em
Ôi cái khoảng trời xanh xưa níu lại
Một tình yêu, một thao thức êm đềm...
Bạn yêu
dấu,
Bài thơ này tôi viết hồi năm ngoái, để mừng sinh nhật người và sinh nhật
mình ... Nhưng rồi bài thơ cứ mãi mãi dừng lại ở câu thứ tám, có lẽ cái
cảm giác náo nức chờ đón ngày sinh nhật đã bị xô đẩy bởi những buồn vui từ
nhiều lý do khác nhau làm bài thơ không thể thăng hoa tiếp tục... Sau đó
nhiều ngày, tôi đã cố gắng làm hòa với thơ để viết cho xong nỗi buồn vui
đang dở dang, nhưng bài thơ có lẽ mãi mãi là "một thao thức êm đềm". Cái
cảm giác chưa kết thúc một bài thơ cứ níu lấy tôi rất lâu, từ ngày này qua
ngày khác, để rồi giờ đây, khi thời gian quay vòng trở lại con số cũ, tôi
quyết định không bao giờ làm thơ tự tặng vì hình như thơ không muốn ở lại
cùng tôi. Thêm vào đó tôi lại không biết bây giờ mình đang buồn hay đang
vui, bởi năm tháng có những khắt khe bất ngờ để tôi có thể bật lên một câu
hoan ca, một tiếng khóc hay một lời từ tạ. Tuy nhiên tháng tám năm nào
cũng đến với tôi bằng thật nhiều nắng vàng, thật nhiều bâng khuâng, và
những bông hoa cuối mùa chưa tàn vẫn khoe màu rực rỡ...
ThucOanh
8/01
|