Trông thấy vậy mà không phải vậy!

Long Điền
 

Có nhiều trường hợp nhầm. Ngay cả khi mình theo dỏi sự việc từ đầu đến đuôi mà vẫn nhầm. Như trường hợp ông Khổng Tử suýt tý nửa đã phán đoán nhầm người học trò xuất sắc nhất của mình (ông Nhan Hồi). Ông Khổng Tử đã nhìn thấy hành động của Nhan Hồi bằng mắt, bằng tai của mình, sau đó ông cho rằng Nhan Hồi đã hành xử xấu, như một tên ăn vụng đã bị bắt quả tanghết đường chối cải. Ông đã kêu các môn đệ lại, rồi từ từ kể lại câu chuyện mà ông đã mục kích từ đầu đến đuôi về hành động của Nhan Hồi. Hoá ra không phải Nhan Hồi làm sai, làm quấy mà chính Khổng Tử đã nhìn và đoán nhầm hành động của Nhan Hồi. May mà Nhan Hồi thố lộ sớm nên Khổng Tử thoát được một vụ hồ đồ nghi oan học trò.

Xin đọc câu chuyện ngụ ngôn:

"Nồi cơm Nhan Hồi"
http://www.hoalinhthoai.com/...lang=vn

Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ … Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí; tất cả đều quyết tâm theo thầy đến cùng.

Một lần Khổng Tử dẫn học trò đi du thuyết từ Lỗ sang Tề. Trong đám học trò đi với Khổng Tử có Nhan Hồi và Tử Lộ là hai học trò yêu của Khổng Tử.

Trong thời Đông Chu, chiến tranh liên miên, các nước chư hầu loạn lạc, dân chúng phiêu bạt điêu linh, lầm than đói khổ … Thầy trò Khổng Tử cũng lâm vào cảnh rau cháo cầm hơi và cũng có nhiều ngày phải nhịn đói, nhịn khát. Tuy vậy, không một ai kêu than, thoái chí; tất cả đều quyết tâm theo thầy đến cùng.

May mắn thay, ngày đầu tiên đến đất Tề, có một nhà hào phú từ lâu đã nghe danh Khổng Tử, nên đem biếu thầy trò một ít gạo … Khổng Tử liền phân công Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm rau, còn Nhan Hồi thì đảm nhận việc thổi cơm.

Tại sao Khổng Tử lại giao cho Nhan Hồi - một đệ tử đạo cao đức trọng mà Khổng Tử đã đặt nhiều kỳ vọng nhất - phần việc nấu cơm? Bởi lẽ, trong hoàn cảnh đói kém, phân công cho Nhan Hồi việc bếp núc là hợp lý nhất.

Sau khi Tử Lộ dẫn các môn sinh vào rừng kiếm rau, Nhan Hồi thổi cơm ở nhà bếp, Khổng Tử nằm đọc sách ở nhà trên, đối diện với nhà bếp, cách một cái sân nhỏ.

Đang đọc sách bỗng nghe một tiếng "cộp" từ nhà bếp vọng lên, Khổng Tử ngừng đọc, liếc mắt nhìn xuống … thấy Nhan Hồi từ từ mở vung, lấy đũa xới cơm cho vào tay và nắm lại từng nắm nhỏ … Xong, Nhan Hồi đậy vung lại, liếc mắt nhìn chung quanh … rồi từ từ đưa cơm lên miệng …

Hành động của Nhan Hồi không lọt qua đôi mắt của vị thầy tôn kính. Khổng Tử thở dài … ngửa mặt lên trời mà than rằng: "Chao ôi! Học trò nhất của ta mà lại đi ăn vụng thầy, vụng bạn, đốn mạt như thế này ư? Chao ôi! Bao nhiêu kỳ vọng ta đặt vào nó thế là tan thành mây khói!"

Sau đó, Tử Lộ cùng các môn sinh khác mang rau về … Nhan Hồi lại luộc rau … Khổng Tử vẫn nằm im đau khổ …

Một lát sau rau chín. Nhan Hồi và Tử Lộ dọn cơm lên nhà trên; tất cả các môn sinh chắp tay mời Khổng Tử xơi cơm.

Khổng Tử ngồi dậy và nói rằng: "Các con ơi! Chúng ta đi từ đất Lỗ sang Tề đường xa vạn dặm, thầy rất mừng vì trong hoàn cảnh loạn lạc, dãi nắng dầm mưa, đói khổ như thế này mà các con vẫn giữ được tấm lòng trong sạch, các con vẫn yêu thương đùm bọc nhau, các con vẫn một dạ theo thầy, trải qua bao nhiêu chặng đường đói cơm, khát nước …

Hôm nay, ngày đầu tiên đến đất Tề, may mắn làm sao thầy trò ta lại có được bữa cơm. Bữa cơm đầu tiên trên đất Tề làm thầy chạnh lòng nhớ đến quê hương nước Lỗ. Thầy nhớ đến cha mẹ thầy … cho nên thầy muốn xới một bát cơm để cúng cha mẹ thầy, các con bảo có nên chăng?

Trừ Nhan Hồi đứng im, còn các môn sinh đều chắp tay thưa: "Dạ thưa thầy, nên ạ!"

Khổng Tử lại nói: "Nhưng không biết nồi cơm này có sạch hay không?"

Tất cả học trò không rõ ý Khổng Tử muốn nói gì nên ngơ ngác nhìn nhau. Lúc bấy giờ Nhan Hồi liền chắp tay thưa: "Dạ thưa thầy, nồi cơm này không được sạch."

Khổng Tử hỏi: "Tại sao?"

Nhan Hồi thưa: "Khi cơm chín con mở vung ra xem thử cơm đã chín đều chưa, chẳng may một cơn gió tràn vào, bồ hóng và bụi trên nhà rơi xuống làm bẩn cả nồi cơm. Con đã nhanh tay đậy vung lại nhưng không kịp. Sau đó con liền xới lớp cơm bẩn ra, định vứt đi … nhưng lại nghĩ: cơm thì ít, anh em lại đông, nếu bỏ lớp cơm bẩn này thì vô hình trung làm mất một phần ăn, anh em hẳn phải ăn ít lại. Vì thế cho nên con đã mạn phép thầy và tất cả anh em, ăn trước phần cơm bẩn ấy, còn phần cơm sạch để dâng thầy và tất cả anh em …

Thưa thầy, như vậy là hôm nay con đã ăn cơm rồi … bây giờ, con xin phép không ăn cơm nữa, con chỉ ăn phần rau. Và … thưa thầy, nồi cơm đã ăn trước thì không nên cúng nữa ạ!

Nghe Nhan Hồi nói xong, Khổng Tử ngửa mặt lên trời mà than rằng: "Chao ôi! Thế ra trên đời này có những việc chính mắt mình trông thấy rành rành mà vẫn không hiểu được đúng sự thật! Chao ôi! Suýt tí nữa là Khổng Tử này trở thành kẻ hồ đồ!"

Hải Đường

Đọc xong câu chuyện ngắn mà đầy ý nghĩa trên, ngẩm lại với các câu chuyện đời thường thì hiển nhiên trong cuộc sống, chúng ta ai cũng ít ra cũng đã phán đoán nhầm vài lần. Mà khốn nổi có nhiều vấn đề chỉ cần nhầm một lần thì cuộc đời đã tiêu tan. Nói gì nhầm vài lần!

Cụ thể nhất là chuyện chính trị. Nhiều người đã nhầm khi đọc sách, hay nghe người khác kể về Hồ Chí Minh, có người gặp ông Hồ vài lần, trao đổi vài câu chuyện, nhận xét nhầm và vội cho Hồ Chí Minh là người yêu nước, thương dân. Ngay cả những người ở kế cận Hồ Chí Minh thời gian dài cũng còn nhầm.Vì sao vậy? Vì chuyện mà mình nhìn tận mắt, nghe tận tai đôi khi còn nhầm. Huống hồ là Hồ Chí Minh một con người gian xảo, đóng kịch đại tài, dấu đầu dấu đuôi, con người mà xài đến cả hàng trăm bí danh, bút hiệu kể cả bút hiệu ma để viết lên hồi ký ca ngợi chính ông ta thì cả thế giới nầy chưa tìm ra được người thứ hai!

Cho nên không phải hàng chục người nhầm về Hồ Chí Minh mà có thể nói hàng ngàn người, hàng vạn người kể cả trí thức, trong và ngoài nước, kể cả danh nhân thế giới cũng nhầm trước anh ảo thuật gia đại tài Hồ Chí Minh.

Phải nói ngay không phải Hồ là một trí thức chân chính, một nhà ái quốc thương dân, mà chính Hồ một tên láu cá vặt, có nhiều biệt tài của một ảo thuật gia, một anh chàng tráo bài ba lá bằng các thủ đoạn tinh vi với bộ mật nông dân chơn chất, trong bộ quần áo giản dị, đi đôi dép râu ngay cả khi là chủ tịch nước! Bởi thế cho nên nhiều người lầm về nhân vật nầy.

Xin những ai trót tôn thờ Hồ Chí Minh, chớ vội cho là tôi nói càng, có thiên kiến, tôi xin lần lượt vạch ra đầy đủ các thủ đoạn gian manh mà khéo léo, mưu thâm mà giả bộ ngây thơ của Hồ cho bàng quang thiên hạ thưởng lảm, để cho những ai trong đời trót nhầm, hiểu nhầm, đánh giá nhầm về Hồ thấy được mà xa lánh cái chủ thuyết Cộng Sản độc hại của Hồ. Cũng từ chủ thuyết độc hại nầy đã khiến cho gần 5 triệu người dân Việt cả hai miền Nam Bắc chết oan trong cuộc chiến triền miên, gây chia rẻ hận thù giai cấp và còn di hại mấy mươi năm sau khi chấm dứt cuộc chiến Quốc Cộng 1975.

Hồ và đảng CSVN đã đặt ra và vẻ vời nhân cách Hồ như là một ông thánh sống,riêng Hồ thì tự so sánh mình hơn cả đức Hưng Đạo Vương[i] vị anh hùng dân tộc, sau khi Hồ chết thì đảng CSVN đem tượng Hồ vào chùa để bên dưới đức Phật cho mọi người chiêm bái cúng lạy![ii]

A- Hồ sống giản dị: "trông thấy vậy mà không phải vậy" dân Việt Nam thời kháng chiến chống thực dân Pháp, thắt lưng buột bụng, ăn không đủ no để đi đánh giặc, mong giải phóng quê hương. Hồ cũng làm ra vẻ, cần kiệm, liêm khiết. Hút thuốc lá thì xài bao thuốc lá nội điạ Sông Cầu, hay Điện Biên. Nhầm chết. Hồ có 2 bao thuốc lá, khi không có ai thì móc gói "Philip Morris" ra hít thỏa thuê, còn khi tiếp xúc với bộ đội, nông dân thì đút bao thuốc lá đắt tiền vô túi trong, kéo bao "Điện Biên" ra hút tỉnh bơ, đôi khi còn chia cho vài chú bộ đội để khi về chú ca tụng Bác chủ tịch nước cần kiệm![iii]

B- Hồ sống đạo đức, có tâm hồn ái quốc, thương dân, ân oán phân minh, biết trọng chử tín:

- Hồ đã chỉ thị và đốc thúc đảng CSVN chọn con đường "Giải Phóng Miền Nam" bằng bạo lực.[iv] Một cuộc chiến không cần thiết cho một đất nước vừa thoát khỏi ách đô hộ của thực dân Pháp trong cuộc kháng chiến toàn dân kéo dài 9 năm trường gian khổ 1945-1954.

- Toàn Ban Chấp Hành đảng CSVN vào thời điểm trước 1954 đã sống nhờ vào sự giúp đở của bà Nguyễn Thị Năm, người điạ chủ giàu có mà hào phóng với Cách Mạng, hiến tặng hàng trăm lượng vàng ròng để cứu đảng khi túng quẩn, thiếu luơng thực, vũ khí. Nhưng cũng chính Hồ là người từ chối biện hộ cứu bà trong vụ kết tội địa chủ trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất.Bà Năm đã nhầm vì tin Hồ và đồng bọn là những người yêu nước, thương dân nên bà bị chết thãm với bọn gian manh.[v]

- Thời gian Hồ đi theo cụ Phan Bội Châu (đảng Việt Nam Quang Phục Hội) bên Tàu thì Hồ luôn chứng tỏ một con người chân chính, chỉ biết lo cho Dân Tộc, sau khi được lòng tin thì Hồ bán đứng cụ Phan cho Pháp để lấy tiền đút túi và mua vũ khí cho đám tay sai. Cụ Phan đã nhầm khi dùng người, dùng tên thuộc hạ gian manh nên công cuộc Cách Mạng của cụ bị gảy đỗ. Hồ không yêu nước thương nòi gì cả, Hồ chỉ yêu điạ vị, yêu Cộng Sản Quốc Tế, yêu quan thầy CSQT trả lương hậu cho Hồ để mựu lợi cho chúng mà thôi.[vi]

- Bà Tăng Tuyết Minh yêu mến nhà ái quốc dỏm, tên ma cô đại tài cho nên sau khi đạt thành ý nguyện, leo lên chức chủ tịch nước thì hắn đã phụ Bà, dù cho Bà có mấy lần đi tìm tên sở khanh lường gạt tình yêu. Bà Tăng Tuyết Minh sống mấy năm bên cạnh Hồ trong tình nghĩa vợ với chồng khăng khít còn nhầm thì ai không nhầm.[vii]

- Cụ Huỳnh Thúc Kháng một lảo đồng chí với Hồ, đã hy sinh bỏ đảng Liên Việt để theo cộng tác với Hồ trong chính phủ Việt Minh 1945, nhưng cũng đã bị Hồ bán đứng trong vụ Ôn Như Hầu, để gieo tiếng oán cho cụ sát hại Việt Nam Quốc Dân Đảng, để rồi sau đó Hồ thanh toán luôn cụ Huỳnh Thúc Kháng. Một tên kịch sĩ đại tài nên cụ Huỳnh đã nhầm.[viii]

- Năm 1958 Hồ đã chính thức ra lịnh cho Phạm Văn Đồng viết công hàm công nhận Hoàng Trường Sa là của Trung Cộng, hành động bán nước, dâng biển nầy còn vượt xa các nhân vật lịch sử theo gìặc thuở xưa như: Lê Chiêu Thống,Trần Ích Tắc... Nhưng Hồ khôn khéo trong lời nói, ra vẻ hắn ta cũng biết gìn giử non sông gấm vóc nên có người tới bây giờ còn lầm khi nghĩ rằng nếu Hồ còn sống sẽ không có những cảnh ương hèn dâng đất cho Trung cộng như bè lủ đàn em của Hồ hiện nay. [ix]

- Hàng trăm trí thức Việt du học bên Tây nghe danh Hồ là nhà ái quốc, bỏ cả sự nghiệp công danh, bỏ cả xe hơi nhà lầu về hợp tác với Hồ cứu nước. Nhưng tất cả họ đã nhầm, đã vào hang cọp thì không phải muốn ra lúc nào là được cả đâu! Phải sứt đầu mẻ trán như luật sư Nguyễn Mạnh Tường, phải bỏ của chạy thoát lấy ngưòi như Nguyễn Tường Tam và hàng trăm cán bộ Việt Nam Quốc Dân Đảng tin Hồ là nhà ái quốc chân chính, chỉ sáu tháng sau tất cả những nhà ái quốc không cộng sản họ phải tìm đường bôn tẩu để khỏi mất mạng.[x]

- Chị Nông Thị Xuân một đời con gái cống hiến cho Hồ Chí Minh dù là một mối tình lệch tuổi hay là nhiệm vụ của một chị cán bộ hộ lý theo lệnh của đảng nhưng chúng ta cũng thương hại cho chị vì chị trót tin và nghe lời đường mật của Hồ, có con với Hồ, nhưng khi chị đề nghị công khai hoá mối tình nầy thì chị đã bị Hồ cho thủ hạ Trần Quốc Hoàn hãm hiếp và thủ tiêu một cách đê tiện! Sống như vợ chồng, dù không chính thức suốt mấy năm trời mà còn lầm thì bảo sao người ngoài không lầm! [xi]

- Có 3 trường hợp nầy theo tôi nghĩ thì họ không nhầm Hồ Chí Minh mà vì sợ những biện pháp khũng bố, những hình phạt hèn hạ cho những ai phản đảng hay biết rồi mà nói xấu đảng nên họ nhắm mắt đưa chân, giả dại qua ải, nín thở qua sông để sống còn. Theo tôi nghĩ họ cũng đáng thương, vì xét cho cùng đâu phải ai cũng can đãm chọn cái chết bao giờ. Đó là bà Nguyễn An Ninh chồng bị CS thủ tiêu hèn hạ tại nhà tù Côn Đảo[xii], đó là ông Phạm Tuyên ngưòi đã chúng kiến di vật sau cùng của cha mình là Phạm Quỳnh sau khi bị CSVN giết hại [xiii], đó là ông trung tá Trần Anh Kim người đã từng mục kích CSVN hành hạ cha mình, ông nội mình[xiv], nhưng rồi sau đó vì sợ, vì muốn bão tồn mạng sống cho mình và cả gia đình mình nên tất cả 3 người trên thảy đều đầu hàng, nói tốt, tiếp tay cho đảng CSVN sát hại dân Việt.

C- Hồ là một chính nhân quân tử, có dạ nhân từ:

- Trong bất cứ bài viết nào của Hồ cũng như của đảng viết về Hồ thảy đều ca tụng Hồ là người nhân từ, rất dạ thương dân nhưng xét qua các chỉ đạo Cải Cách Ruộng Đất năm 1955-1956 [xv] do Hồ phát động giết hại hàng trăm ngàn nhân mạng và chủ trương tấn công Miền Nam bằng quân sự qua bài thơ Hồ kêu gọi Tổng công kích Mậu Thân cho thấy bộ mặt thật khát máu của Hồ [xvi]. Cuộc chiến Việt Nam 1954-1975 cũng do chính Hồ phát động, gây sát hại gần 5 triệu người dân Việt một cách vô ích, tàn nhẫn nhưng nhiều trí thức Việt nam và kể cả nhiều nhà báo, chính khách ngoại quốc cũng nhầm vì sự xảo trá của Hồ rất cao thâm xứng danh là một Nhạc Bất Quần của Việt Nam.[xvii]

- Hồ đã cướp công của một nhà ái quốc Trung Hoa khi mạo nhận quyển "Nhật Ký trong tù" là của mình[xviii]. Một người có chút tự trọng không ai làm vậy.

- Hồ xài rất nhiều tên giả, bí danh, bút hiệu để đánh lừa mọi người. Trong đó có cả việc dựng 1 nhân vật giả tên là Trần Dân Tiên, T.Lan để viết sách, viết bài ca tụng chính Hồ Chí Minh. Quả thật trên đời chưa ai dám làm chuyện nầy, cả thế giới chào thua. Vì trong lịch sử cũng có người viết hồi ký nói dối, tự ca tụng mình nhưng chưa có ai phịa ra một nhân vật ma để tự ca tụng mình cả.[xix]

Bài viết sẽ rất thiếu sót vì chưa kể hết các tội ác của Hồ Chí Minh đối với quốc gia và dân tộc Việt nhưng mục đích bài viết chỉ gói gọn sự nhầm lẩn của một số người trước thủ đoạn gian hùng của một tên tội đồ Dân Tộc. Bởi vì nhầm lẩn thì ai cũng có lần nhầm lẩn trong đời, nhưng sở dỉ có hàng trăm, thậm chí hàng ngàn, hàng vạn người nhầm về nhân vật nầy vì ông ta có một biệt tài đóng kịch tài ba, kèm theo thủ đoạn gian hùng nên gạt được nhiều người. Triết gia nổi tiếng của Trung Hoa là Lão Tử (khoảng 500 năm trước Dương Lịch) nhận xét: "Làm thày thuốc mà sai lầm thì chỉ giết một người; làm chính trị mà sai lầm thì tàn hại cả đất nước; làm văn hóa mà sai lầm thì gây tai họa cho muôn đời".

Khốn nổi Hồ Chí Minh vừa là lãnh tụ một đảng, vừa là chủ tịch nước lại còn tham gia trong phong trào phát triển văn hoá đảng Cộng sản nửa, nên sự tác hại của Hồ đối với Đất Nước và con người Việt Nam rất là to tát vậy.

Long Điền 11.9.2009
__________________________________

[i] http://forums.vietbao.com/...FORUM_ID=41 Hồ Chí Minh viếng đền Kiếp Bạc.

[ii] http://www.vietcyber.net/...=116998 CSVN Đưa Tượng Ông Hồ Vào Thờ Ngang Đức Thánh Trần Tại Đền Quán Đôi, Quận Cầu Giấy, Hà Nội... Từ Năm 2003. Mới vài năm trứơc, tượng ông Hồ Chí Minh đã được đặt trong một ngôi chùa lớn ở Bình Dương và làm một nghi lễ long trọng với 800 vị sư tụng kinh. Như thế, người ta giải thích là hồn ma Bác Hồ sẽ về đây ăn chay, nghe kinh, sám hối...

[iii] http://bitmieng.blogspot.com/2007...-minh.html Việt gian Hồ Chí Minh

[iv] http://www.dongautaivietnam.com/...article64 Những Bi Kịch Sau Ngày Toàn Quốc Kháng Chiến

http://www.greenspun.com/...=00COqf Cộng sản xâm lăng miền Nam: dưới thời đệ I Cộng Hòa (1954-1963)

[v] http://vantuyen.net/index.php?...=17974 Người đầu tiên bị mang ra xử bắn là bà Nguyễn Thị Năm. Bà còn được gọi là bà Cát Hanh Long (xem Nguyễn Minh Cần). Bà là người đã che giấu và nuôi dưỡng các lãnh đạo cộng sản như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Phạm Văn Đồng, Lê Đức Thọ, Lê Thanh Nghị, Lê Giản... trong thời gian ĐCS còn hoạt động bí mật.

[vi] http://www.dangvidan.org/ddtt/...-953.html HỒ CHÍ MINH VÀ VỤ ÁN BÁN PHAN BỘI CHÂU CHO MẬT THÁM PHÁP Minh Võ

[vii] http://vi.wikipedia.org/wiki/...t_Minh Tăng Tuyết Minh

[viii] http://vi.wikipedia.org/wiki/...BA%A7u Theo nhà sử học quân sự người Mỹ Cecil B. Currey trong quyển tiểu sử Võ Nguyên Giáp Victory at any Cost, việc này là do chính Võ Nguyên Giáp dựng lên. Sau khi chiếm lấy căn nhà, Võ Nguyên Giáp đã cho người xây dựng căn phòng tra tấn, đào lên xác chết trong mộ và đặt vào trong căn nhà, rồi tuyên bố đã khám phá ra hố chôn tập thể của người bị VNQDĐ dã man giết chết [2]. Cũng theo Currey, nhiều xác chết thực ra chính là thành viên VNQDĐ bị lực lượng an ninh của Võ Nguyên Giáp giết chết.

http://74.125.95.132/search?q=...gl=us

Cụ Huỳnh trung lập, sau khi được xử dụng làm dao giết người, cụ được HCM thưởng một ly thuốc độc, trước khi cụ biểu lộ hành động sám hối.

http://www.vietquoc.org/...sid=252 Vì sao lại có vụ Ôn Như Hầu? Mãi về sau này khi cụ Huỳnh Thúc Kháng về ở Quảng Ngãi lãnh đạo Liên Khu V chống Pháp (1947), thỉnh thoảng cũng có đôi người bí mật tỉ tê thuật lại sự thật về vụ "Ôn Như Hầu" với cụ. Cụ Huỳnh trố mắt kinh ngạc… nhưng rồi cũng chỉ còn biết chép miệng thở dài… không nói qua một lời. Cho đến nay, đối với cái chết của cụ Huỳnh Thúc Kháng ở Quảng Ngãi cũng thêm một nghi án trước lịch sử.

[ix] http://www.viettan.org/spip.php?article6296 50 Năm Công Hàm Bán Nước Của Phạm Văn Đồng

[x] http://vi.wikipedia.org/...ADt_s%C6%B0)

Ngày 30 tháng 10 năm 1956 luật sư Nguyễn Mạnh Tường, với tư cách thành viên của Mặt trận Tổ quốc, đã đọc một bài diễn văn tại một cuộc họp của Mặt trận Tổ quốc ở Hà Nội, phân tích sâu sắc những sai lầm của Đảng và Nhà nước trong cải cách ruộng đất và đề ra phương hướng tránh mắc lại. Sau phát biểu này, ông bị tước hết mọi chức vụ và danh vị nghề nghiệp.

http://ai-thang-ai.blogspot.com/...tat-ca.html Hồ chí Minh sát hại nhân tài. nắm chắc được quyền hành trong tay …"

[xi] http://www.greenspun.com/...id=00Ch2W Hồ Chí Minh Và Cái Chết Của Nông Thị Xuân

[xii] http://vantuyen.net/...subjectid=7025 Nước mắt cá sấu Khóc Nguyễn An Ninh

[xiii]http://vi.wikipedia.org/...B3nh  Ông bị Việt Minh bắt giam ngày 23 tháng 8 năm 1945 và giam ở lao Thừa Phủ, Huế.

Ông bị giết sau đó cùng với nguyên Tổng đốc Quảng Nam Ngô Đình Khôi (anh ruột Ngô Đình Diệm) và Ngô Đình Huân (con trai của Ngô Đình Khôi).

Di hài ông được tìm thấy năm 1956 trong khu rừng Hắc Thú, và được cải táng ngày 9 tháng 2 năm 1956 tại Huế, trong khuôn viên chùa Vạn Phước.

http://www.tienphong.vn/...ID=7 Nhạc sỹ Phạm Tuyên: Lịch sử sẽ công bằng với cha tôi

[xiv] http://henvesaigon1.wordpress.com/...-ngu/ Nghe những lời tuyên truyền đường mật của Cộng Sản, say sưa mục tiêu của một chế độ tốt đẹp, ưu việt hơn chế độ Phong Kiến, Thực Dân mà Cộng Sản thường lên án.

Tin theo lời tuyên truyền đó, ông nội và bố tôi hết lòng vì cách mạng.

[xv] http://www.rfa.org/vietnamese/...-20060515.html Cuộc cải cách ruộng đất 50 năm trước đây tại miền bắc (Bài 1)

[xvi] http://www.rfa.org/vietnamese/...20060516.html Bài 2: Phỏng vấn nhà nghiên cứu Sử Trần Gia Phụng

[xvii] http://hondantoc.blogspot.com/...html Năm 1953-1954, sau những cái tát tỉnh người, tôi đã có tư tưởng phải bỏ ngay hàng ngũ những kẻ đầy nợ máu với nhân dân, những kẻ đã làm hỏng cuộc đời tôi, biến tôi thành tên đầy tớ hèn nhát, chuyên ngợi ca hành động phản nước, hại dân của chúng.hương 19 BI HÀI KỊCH VÀO ĐẢNG, RA ĐẢNG

- Đạo đức của HCM [danchimviet.com]

[xviii] Nhật ký trong tù

[xix] Hồ Chí Minh: Nhân vật nghìn tên trăm mặt.

Nguồn: http://vn.myblog.yahoo.com/...action=prev
 

www.geocities.ws/xoathantuong