Trẻ em luôn là nạn nhân trên con đường tiến lên XHCN

Govapha
 

Xin lỗi mọi người trước, là Gõ lại chửi. Trẻ em luôn là nạn nhân trên con đường tiến lên XHCN thối tha của chúng nó (ĐMCS). Gõ sôi sùng sục lòng căm thù với cái lũ không phải là người này. Dù biết chửi "bay theo gió" lại còn bắt anh em "chịu trận" nghe Gõ chửi online . Gõ đúng là không biết điều nhở? Nhưng im lặng "hồn" Gõ sẽ khùng. Thôi thì ai "né" được cứ lơ cho Gõ nhá!

Tôi là người ghét cay ghét đắng truyền thuyết Thánh Gióng. Đơn giản vì tôi đéo tin được "người trời" nào hết. Kệ mẹ bài học qua Thánh Gióng để thể hiện tinh thần và sức mạnh của người Việt trong đấu tranh chống ngoại xâm, giữ nước. Tinh thần yêu nước không cần tìm từ "thánh trời" lại là "thánh trẻ con". Truyền thuyết như vậy mà cũng "sống dai" quá cở thợ mộc. Việc cứu nước không dành cho trẻ em. Học sinh chỉ cần hun đúc lòng yêu thương đất nước dân tộc qua những bài học lịch sử trên những trang giấy trắng học trò. Đéo cần phải trở thành "thánh", “Nhi đồng cứu quốc”, “Thiếu niên cứu quốc” và thành những "dũng sĩ diệt Mỹ" mới được cho là "biết" yêu nước.

Ngay từ đầu, thằng Hồ (tôi gọi bằng thằng) cùng với ĐCS chết tiệt đã có mục đích dụ dỗ, tuyển dụng trẻ em vào những "công tác" chết người, bao giờ lại không bắt đầu bằng bài học về lòng "dũng cảm". Đọc bài thơ "Kêu gọi thiếu nhi" của thằng Hồ dụ khị trẻ em là có cảm giác vừa mắc ói vừa căm tức. Thế mà khối người đọc qua bài thơ hít hà cảm động về tình yêu thương thiếu niên, nhi đồng của thằng bác. Mà thôi kệ mẹ, yêu ai ghét ai tùy ai. Trong cuộc chiến xâm lược miền Nam, chúng mầy phát động phong trào “Thi đua diệt Mỹ” bắt buộc trẻ em phải cầm súng, đi vót chông, đào hầm, cài bẫy, làm giao liên, tiếp tế, canh gác... làm chết bao nhiêu trẻ em vô tội chỉ cho mục đích "Đánh Mỹ là đánh cho Liên xô với Tầu cộng". Đến thằng Viên còn làm thơ ca tụng, "hầm chông là nhân đạo, súng trường là nhân tình." Thử hỏi thành phần trẻ em với nhận thức còn non kém làm sao thoát khỏi ma lực của chúng mầy. Thằng Hồ còn ác độc tới mức lấy thân làm mồi đặt ra điều kiện. Trẻ em nào được phong danh hiệu “Dũng Sĩ Diệt Mỹ” sẽ được đưa ra Bắc gặp thằng Hồ. Muốn có danh hiệu đó cần diệt Mỹ thật nhiều đồng nghĩa vô số trẻ em cũng bị chết thật nhiều. Chúng mầy giỏi ở chỗ tạo lên được hình ảnh thằng bác như "thánh" từ lúc còn sống, chứ thiệt chả hiểu gặp mặt thằng bác được cái vẹo gì. Thời chiến luôn thời bình. Người lớn chỉ cần yêu thương, săn sóc, bảo vệ trẻ em được an toàn bằng hết khả năng có được. Quân khốn nạn lấy ngoại xâm làm cái cớ, coi trẻ em như phương tiện đạt mục đích. Chúng mầy không phải là người khi ra sức chiêu dụ nhiều trẻ em trên cả hai miền Nam - Bắc, lao vào con đường chết để phục vụ cho đảng CSVN bằng mỹ từ đẹp đẽ "cứu quốc". Cứu cứu con cặc chứ cứu.

Dũng sĩ diệt Mỹ tí hon
Đoàn “Dũng sĩ diệt Mỹ tí hon” chụp ảnh lưu niệm với Bác Hồ và Bác Tôn. Ảnh: QĐND.

Đến tận ngày nay, trẻ em tiếp tục là nạn nhân của chế độ quái thai cộng sản độc tài. Khi nhìn thấy hình ảnh "Thực hành kỹ năng sống cho học sinh tiểu học VN" mà chúng mầy bắt trẻ em học - hành, lòng uất giận đến run rẩy người. Ngoài nhồi sọ thật kỹ qua những bài học lịch sử dối trá bịp bợm, lấp liếm, ca tụng. Giờ chúng mầy muốn trẻ em bước qua thực hành bằng bài học "dũng cảm" đi trên mảnh thủy tinh, nhảy qua hầm chông, thực hành cưa bom. Chúng mầy muốn huấn luyện trẻ em trở thành những con chó săn trung thành "mới" để mai này còn tuyển dụng để giao "công tác". Hả? Chúng mầy đầu độc trẻ em bằng những loại sách rác rưởi, còn muốn đào tạo trẻ em thành những con robot bạo lực. Không gì hiệu quả bằng những lần thực hành làm quen với máu chảy thương vong. Chúng mầy giỏi nhất là chiêu trò gắn "danh xưng". Trẻ em dễ dụ, thắng lợi chắc. ĐMCS. Trẻ em đéo phải công cụ phục vụ cho đảng phái chúng mầy đâu nhá.

Nhìn thấy một đứa trẻ đang đi đường bị vấp té, vết trầy nhẹ. Dáng vẻ người mẹ vừa hoảng hốt vừa sót thương con lộ hết ra mặt. Trẻ em là như thế đó. Nếu cha mẹ nào biết con mình bị chúng mầy bắt đi trên mảnh thủy tinh, nhảy qua hầm chông, thực hành cưa bom để được chúng mầy đánh giá là "dũng cảm" thì tao không biết "bão" sẽ thổi tới lúc nào đâu. Liệu hồn. Chúng mầy nghĩ làm sao mà có thể thản nhiên viết ra "rác" (hoặc đi "luộc lại rác" của thằng tầu). Xuất bản "rác" thật nhiều, bắt trẻ em học, thực hành. Tương lai lún sâu trong bãi lầy không lối thoát như thế? Chỉ có con cháu chúng mầy mới đáng được nâng niu yêu quý, cho qua phương Tây học hành. Còn con cháu người khác thì chúng mầy coi như rác, muốn trở nên thế nào thì kẹ mẹ hả? Kiểm soát chi phối thao túng giáo dục cho những mục đích xấu xa của bộ máy cầm quyền, thao túng xã hội, con người. Chúng mầy triệt tiêu những thế hệ tương lai, thành phần sẽ đóng góp trí tuệ, cống hiến tài năng xây dựng đất nước mai sau. Qua một nền giáo dục "thối nát lắm rồi", là cái tội lớn lắm. Hệ lụy để lại kinh khủng vô cùng. Chúng mầy đéo gánh nỗi đâu, năng lực kém, chối bỏ trách nhiệm, thiếu lương tâm, vô đạo đức. Sao chúng mầy mặt dầy không lượn đi hết cho nước nó trong. Đi chết hết đi. Hãy để những người có tài có tâm đứng ra gánh vác.

Chính thằng Hồ đem chủ nghĩa cộng sản quái thai vào đất nước, đại nạn đại họa từ đó tới nay. Trước hay sau, thằng nào như thằng nấy. Chúng mầy có ra sức bảo kê hai chữ "dũng cảm", tân trang kiểu cách mạng giáo dục hay chém gió một nền giáo dục tiên tiến. Cựa quậy cỡ nào cũng không che giấu được bản chất thối tha của chúng mầy. "Dũng cảm" cái con cặc.

Chúng mầy ác độc quá sức tưởng, trẻ em cũng không tha. Thật không đủ ngôn từ để lột tả hết được cái ác từ chúng mầy. Tuyên bố: PHÁ SẢN.

Tác giả gửi tới Dân Luận

03/09/2015
https://www.danluan.org/tin-tuc/20150902/govapha-tre-em-luon-la-nan-nhan-tren-con-duong-tien-len-xhcn

www.geocities.ws/xoathantuong