Bạo chúa, Chuyên chế, Độc tài:
Đảng cộng sản và Nhà nước Hà nội thuộc thứ nào?

Nguyễn thị Cỏ May
 

Bạo chúa, Chuyên chế và Độc tài là ba loại ngưòi cai trị dân thường có chung những đặc tánh như bịnh tâm thần, làm trò cười, sát nhơn hàng loạt … Kết hợp thác loạn tâm thần với ý hệ tiến bộ, họ âm mưu làm chủ thế giới.

Cùng cá tánh và cùng ước mơ nhưng họ giống và khác nhau như thế nào trong sự nghiệp cầm quyền của họ?

Bạo chúa, Chuyên chế và Độc tài

Ba loại người này từ thiên cổ tham dự, với một phần sự nghiệp không nhỏ, vào lịch sữ loài ngưòi. Trong gần đây, người ta có Lénine, Staline, Mao Trạch-đông, Hitler, Hồ Chí Minh, Pol Pot, Kim Nhựt thành, Kadhafi, Than Shwe, …

Bạo chúa (Tyran). Chúng tôi xin được hiểu giản lược qua tiếng pháp, cũng như với hai từ kia, là Tyran để dựa vào đó có thể làm một sự so sánh nho nhỏ. Vẫn biết vần đề ngữ nghĩa thường rất nhiêu khê, nhứt là tiếng việt của chúng ta.

Bạo chúa (Le Tyran) là kẻ hành sử một quyền hạn tuyệt đối. Đó là người cướp giựt được quyền bính một cách bất hợp pháp, nắm giử quyền bính bất chấp luật pháp và cai trị bằng sự khủng bố.

Ngày nay, tiếng Bạo chúa hàm nghĩa người lạm dụng quyền hành và không mưu cầu phúc lợi chung. Nghĩa rộng hơn, Bạo chúa là nhà độc tài (Le Dictateur).

Chuyên chế (Le Despote) chỉ người phụ thuộc vào một vị Thần, một Gia trưởng và vị Giám mục, nhưng nhứt là phụ thuộc vào một vị Hoàng đế.

Chuyên chế còn hàm nghĩa là một "tước vị" xuất hiện vào thế kỳ XII ở Âu châu và chiếm ngôi vị tột đỉnh quyền lực chánh thức, chỉ dưới Hoàng đế mà thôi. Tước vị "Chuyên chế" được ban phát cho nhiều người, nhưng trước hết, cho con trai của Hoàng đế.

Ngày nay, tiếng "Chuyên chế" chỉ người nắm chủ quyền tuyệt đối, lấy những quyết định độc đoán, không để ý tới ý kiến của kẻ khác.

Độc tài (Le Dictateur). Ngày xưa, tiếng "Độc tài" chỉ một vị thẩm quyền tối cao được chỉ định ở La-mã (Rome) trong những hoàn cảnh khó khăn với quyền hạn tuyệt đối trong thời hạn 6 tháng. Nhưng thường, nhà "Độc tài" thoái vị trưóc hạn kỳ vì tình hình nguy hiểm không còn nữa.

Ngày nay, "Độc tài" chỉ những vị chỉ huy tập hợp tạm thời những quyền lực trong tay để điều hành nhiệm vụ hay cai trị nước.

Từ ngữ "Độc tài" có ý nghĩa, về tầm quan trọng của quyền lực, thấp hơn hai tiếng kia.

Ngày xưa, tiếng "Độc tài" được dùng để chỉ học sinh xuất sắc, đứng hạng nhứt liên tiếp 3 lần trong trường Đại học. Tiếng này còn dùng cũng để chỉ học sinh hạng nhứt trong một số Trường Trung học ở Paris trong gần đây. Nghĩa sau này hoàn toàn không gần gủi với nghĩa "Độc tài" của tiếng việt.

Cả ba thứ nhà chánh trị này không khác nhau về bản chất. Bạo chúa thuộc thời cổ đại, Chuyên chế thuộc thời cổ điển, còn Độc tài thuộc thời hiện tại. Ngày nay, cả ba vẫn còn hiện diện ngay trong đới sống nhơn loại và làm đổ không biết bao nhiêu là nước mắt và máu, dưới nhiều cách khác nhau, tầm vóc nặng nhẹ khác nhau, mức độ tàn bạo, gian ác cũng khác nhau tuy vẫn trên cùng một cơ sở: vì thác loạn bản thân và nhơn danh ý hệ tiến bộ để hủy diệt. Mà hủy diệt dã man hơn hết là hủy diệt con người. Hàng trăm triệu nhơn mạng không phải là nạn nhơn liện hệ, mà là nạn nhơn trực tiếp của họ. Chúng ta chỉ kể ra đây vài nhơn vật điển hình với sự nghiệp của họ để lại.

Bịnh vĩ đại

Bịnh "vĩ đại" là căn bịnh chỉ người cộng sản mới mắc phải. Ở Việt nam có một người mắc phải chứng bịnh này: Bác Hồ vĩ đại !

Nhà lãnh đạo xứ Lổ-ma-ni (La Roumanie), ông Nicolas Ceaucescu, mang chung cùng thứ bịnh với những nhà độc tài khác là "bịnh phải được vĩ đại". Dưới chế độ của họ, nhiều giá trị đã bị hủy diệt, nhưng họ lại muốn được tồn tại với thời gian sau khi họ không còn nữa. Mà tồn tại cụ thể, rỏ ràng, ai cũng  ghi nhận, không gì hơn để lại những kiến trúc. Mà kiến trúc phải thật sự vĩ đại, chẳng những cả nước biết tới mà cả thế giới cũng phải kiêng vì. Nicolas Ceaucescu cho xây ngôi nhà Nhơn dân tại Thủ đô Bucarest. Nhưng chắc chắn là không có một nhơn dân nào được vào đây ở tuy nhơn dân vẫn phát huy quyền làm chủ của mình. Đây là ngôi nhà lớn thứ nhì, sau Ngũ Giác đài của Mỹ. Ngôi nhà nhơn dân có kích thước 270 m trên 240 m. Chánh quyền cộng sản Bucarest cho đập phá sạch sẻ 7000 ngôi nhà nhỏ, trong đó có nhiều trường học, nhà thương. Công trình đòi hỏi 600 Kiến trúc sư, 20 000 thợ, tức nhơn dân lao động và chỉ dùng vật liệu nội địa – vì tuyên truyền nên phải nói vậy. Nhưng công trình chưa kịp hoàn tất thì Bạo chúa đã bị nhơn dân hạ bệ năm 1989.

Ở Bắc hàn có khách sạn Ryugyong cao 323 m, 105 từng, 3000 phòng xây cho dịp khai mạc lễ hội Thanh niên Thế giới năm 1989. Khách sạn bị phê bình là thứ kiến trúc thảm hại nhứt thế giới. Nhưng vẫn chưa bao giờ xong. Tất cả kiến trúc ở Bắc hàn đều nhằm mục tiêu là phô trương thiên tài của Triều đại Kim như Khải Hoàn môn chỉ đủ để vượt qua về tầm vóc Khải Hoàn môn ở Paris, pho tượng con ngựa có cánh Chollima có khả năng chạy 400 km / ngày, biểu tượng những tiến bộ vượt bực của nhơn dân, ngôi nhà Học hỏi của nhơn dân (hay Thư viện nhơn dân ) tập họp hằng nhiều triệu quyển sách, nhưng không có một quyển sách nào của ngoại quốc, khách sạn sang trọng Yanggakdo do Công ty Pháp xây dựng năm 1995, gồm nhà hàng quây vòng ở từng 47, sân golf, hộp đêm, casino,… và sau cùng là Tháp Bất tử cao 92 m có ý nói lớn lên rằng "nhà lãnh đạo vĩ đại, đồng chí Kim Il-sung, sẽ mãi mãi với chúng ta".

Saddam Hussein cho xây hàng trăm lâu đài để ông di chuyển qua lại thường xuyên trong đó để được bảo vệ an ninh bản thân. Dưới những cung điện này có nhiều đường hầm và Bunker vừa dùng để trú ẩn và nơi tra tấn quan trọng, kín đáo.

Bunker ở mạc-tư-khoa. Cho tới năm 1990, dân mạc-tư-khoa hoàn toàn không biết gì về những Bunker ở đây như cả một thành phố chìm sâu dưới lòng đất do Staline xây dựng năm 1935 và nối liền với Điện Cẩm linh bởi một con đường hầm dài 17 km. Thành phố Bunker là nơi Staline chủ tọa những buổi hợp tham mưu. Phòng hợp, theo yêu cầu đặc biệt của Staline, vách được thiết kế ngăn âm thanh tuyệt vời. Staline nói, người khác không nghe được tiếng khàn khàn như vịt đực của ông, trái lại, ông ta nghe rỏ mọi người. Khi công trình xây cất xong, thợ thuyền tham gia công trường đều bị bắn chết hết để giử bí mật.

Sự nghiệp vĩ đại để lại

Nhóm tứ nhơn bang Staline, Hitler, Mao và Pol Pot mang chung một hoài bảo bịnh hoạn là xây dựng "con người mới" mà Hồ Chí Minh đã từng học hỏi và làm theo rập khuôn, đó là xây dựng con người xã hội chủ nghĩa qua khẩu hiệu "vì lợi ích trăm năm, trồng người ".

Mỗi người làm một cách. Mao và Pol Pot đào tạo con người bằng sức mạnh nhơn dân, từ nhơn dân. Staline và đảng bôn-sơ-víc vận dụng kỷ luật sắt quân đội. Hitler thì dựa vào yếu tố chủng tộc vượt trội. Ý hệ của họ đã không tránh khỏi làm cho tất cả trở thành những người bịnh tâm thần nặng. Ở Việt nam, Hồ Chí Minh học theo đường lối của Mao xây dựng con người bằng cải cách ruộng đất vì Việt nam là nước nông nghiệp.

Mao cai trị nước Tàu vĩ đại, lập nên một sự nghiệp vĩ đại là giết chết 70 triệu dân tàu dưới triều đại của chính ông. Đúng là Mao xứng đáng được đưa lên hàng Bạo chúa vĩ đại của nhơn loại cổ kim. Đảng cộng sản tàu tôn vinh Mao "Nhà dẩn đường vĩ đại, người "sếp" vĩ đại, vị nguyên soái vĩ đại, nhà tư tưởng vĩ đại, Chủ tịch Mao được toàn dân vô vàng kính yêu ". Khẩu hiệu này ngày nay vẫn còn khắc trên tường Cấm thành và dân chúng vẫn còn tuần hành viếng xác ướp của Mao nằm trong ngôi nhà mồ kiên cố như pháo đài. Đây là trường hợp duy nhứt ngoại lệ bởi các nhà độc tài ác ôn khác như Staline, Hitler, Pol Pot đều bị dân chúng quật ngã hoặc tháo bù-lon. Vì chế độ do Mao xây dựng hảy còn tại vị qua đảng cộng sản đang cầm quyền.

Sau khi kéo về Bắc kinh ngày 1 tháng 10 năm 1949, Mao bắt đầu xây dựng nước Tàu mới. Cải cách ruộng đất, Trăm Hoa đua nở, Bước Đại nhảy vọt, nạn đói làm chết 35 triệu dân, thiết lập Trại Cải tạo (Laogai) đày đọa 50 triệu dân, chết hết 25 triệu.

Mao dạy "Chúng ta hảy đốt sách, hảy chôn sống những nho sĩ". Và "Chúng ta sẳn sàng hi sinh 300 triệu dân Tàu cho thắng lợi của cách mạng thế giới".

Staline nói được một câu đáng ghi vào lịch sử bịnh lý tâm thần "Tôi không tin ai hết, ngay cả với tôi nữa". Nhưng thực tế dưới triều đại Staline thì kinh khủng ngoài sức tưởng tượng của con người. Staline gốc chủng sinh, bỏ ngang, nên là người có học tương đối khá thời bấy giờ. Ông có thể đọc thuộc lòng được thánh kinh. Đồng thời, Staline cũng là trùm du đảng của vùng Caucase. Ông có tài làm say mê những ai gần ông nhưng cũng thanh toán ngay ai mà ông không bằng lòng. Staline luôn luôn tâm đắc lời dạy "Hảy dùng cả quỉ xứ nếu việc này phục vụ cho cách mạng"

"Cái chết giải quyết hết mọi vấn đề. Không còn con người nữa thì không còn vấn đề" đó là lý thuyết của Staline theo đó Staline sát hại 20 triệu dân Liên-sô, thêm 28 triệu bị lưu đày ở Goulag. Staline đã không phủ nhận xu hướng tâm thần của ông "Cái vui lớn nhứt là chọn cho mình kẻ thù, chuẩn bị ra tay, thỏa mãn sự phục thù, rồi đi ngủ".

Con kênh đào mang tên Kênh Staline nối liền Bạch hải với biển Baltique, dài 227 km, do tù cải tạo đào bằng tay trần với một thời hạn kỷ lục, từ năm 1931 tới năm 1933. Họ làm việc để được cải tạo tốt. Có 25 000 chết vì lao động khổ sai cho công trường, theo thông tin chánh thức.Theo nhà văn Soljenitsyne, số tử vong lên tới 250 000 người. Nhưng con kênh không sử dụng được vì chỉ sâu có 3,50 m.

Hitler là hiện tượng thù hận trong máu. Theo ông François Kersaudy, tác giả quyền "Hitler, nhà chỉ huy chiến tranh, Ed. Perrin", thì Hitler quả thật là người mang chứng bịnh điên. Cứ nghe những bài diển văn của ông, nhìn thấy ông trong những cơn giận dử, người ta sẽ thấy ngay Hitler là người mang bịnh điên. Nhiều người thân cận với Hitler đều nhận thấy ông như bị ám ảnh thường xuyên là "ông bị tấn công". Ngay lúc nhỏ, Hitler đã cho rằng Đế quốc Áo-Hung trù dập những người Đức ưu tú. Sự thù hận ở Hitler mang tính giết người nên Hitler đã không ngần ngại giết hết 25 triệu sanh nạng, có hơn 15 triệu dân Liên sô và 6 triệu Do thái.

Chế độ cộng sản Khme đỏ ở xứ Miên là một chế độ giết người khủng khiếp nhứt lịch sử nhơn loại. Sáu năm sau khi chế độ sụp đổ, trong mùa Hè năm 1984, nhà lãnh đạo Khme đò tên Saloth Sar, (sanh năm 1926 và chết năm 1998 ), trở thành Pol Pot, bí danh Pol, Pouk, Hay, Bác Lớn, 87, Phem, 99, hay Anh số 1, ẩn trốn trong rừng rậm. Pol Pot nổ lực tiêu diệt tất cả mối dây liên hệ gia đình cũ của xứ Miên, tách rời trẻ con với cha mẹ của chúng và ra lệnh đồng chí của ông hảy khoan lấy vợ, chờ ngày cách mạng đại thắng để vợ và gia đình đừng làm nản chí họ trong công cuộc tranh đấu vì muốn có con cái.

Giấc mơ cách mạng của Pol Pot vẫn tiếp tục mặc dầu có hay không có dân Miên. Xác chết đầy rẫy, la liệt khắp nơi, không chôn cất, không phải là điều quan trọng nếu Bí thư địa phương cũng không cảm thấy khó chịu và có thể mỉm cười được. Từ 1,5 tới 2 triệu người bị giết bằng các hình thức khác nhau. Giết hết để cho con người mới xuất hiện. Khme đỏ cầm quyền 3 năm, 8 tháng, 20 ngày dồn mọi nổ lực để tiêu diệt tất cả thành phố, tất cả liên hệ gia đình, tất cả liên hệ với quá khứ, tiền bạc, tư tưởng, sách vở, tất cả thứ gì liên hệ với ngoại quốc, …để hoàn tất "một bước nhảy vọt thần kỳ, tuyệt diệu, vĩ đại. Pol Pot làm cách mạng rặp khuông theo Mao, từ cải cách ruộng đất, Bước đại Nhảy vọt, tới cách mạng Văn hóa,…

Pol Pot đã ra lệnh giết hết một phần tư dân Miên.

Còn Hồ Chí Minh, cùng đệ tử ruột của Mao Trạch-đông, kỳ cựu hơn Pol Pot, và đảng cộng sản hà nội giết được bao nhiêu sanh mạnh dân vô tội Việt nam để đóng góp vào sự nghiệp cách mạnh xã hội chủ nghĩa? Cho tới nay vẫn chưa có bản tổng kết chánh thức. Những con số tương đối cụ thể vì được nhiều người thừa nhận: 500 000 nông dân trong Cải cách Ruộng đất, 7000 trong Tết Mậu thân 68, không dưới 3 triệu trong chiến tranh giải phóng. Những con số không tính được là người chết trong cải tạo Công Thương nghiệp, đánh Tư sản mại bản, kinh tế mới, xua đi vượt biển, cải tạo tập trung, …đó là sự nghiệp cách mạng của chế độ do chính Hồ Chí Minh du nhập vào Việt nam và dựng ngày nay vẫn tiếp tục gây tội ác trên nhơn dân vô tội.

Trung thành theo khuôn mẫu của tôn sư Mao "sẳn sàng hi sanh 300 triệu dân Tàu, …", Hồ Chí Minh ở Hà nội cũng lớn tiếng huênh hoang: "Dù có đốt sạch dãy Trường sơn, ta vẫn không tiếc, để giải phóng Miền nam".

Không có người cộng sản không tàn bạo, không dã man, không gian ác. Bởi khi họ biết nhân ái thì họ không còn là cộng sản nữa!

Nguyễn thị Cỏ May

VIỆT BÁO, 17/12/2011
http://vietbao.com/D_1-2_2-282_4-184724/
 

www.geocities.ws/xoathantuong