Không thể bất công kéo dài đến vậy !

Bùi Tín
 

Số phận con người: Không thể bất công kéo dài đến vậy!

- Ông nội thật của Hồ Chí Minh.
- Vương Chí Nghĩa là ai?
- Hoa Quốc Phong là con cả Mao Trạch Đông
- Quyền sống bình thường của anh Nguyễn Tất Trung

Tết Mậu Tý đến gần. Người ta thường nghĩ về quê hương, về người thân, về bà con họ hàng, về mồ mả tổ tiên... Thường vào dịp cuối năm, nhiều người tìm ra họ hàng mới, người thân mới. Những khám phá mới, có khi bất ngờ, đến lạ lùng, có trường hợp thú vị, lại có chuyện pha với đắng cay. Nhất là trong những gia đình dòng họ lớn, có tăm tiếng, đã và đang đi vào lịch sử.

Hồ Sĩ Tạo là ông nội Hồ Chí Minh

Đây là tin có thật, do nhà văn Hồ Sĩ Sênh, bút danh Trường Lam, hội viên Hội văn nghệ tỉnh Nghệ An, đưa ra, qua một sáng tác được công bố tại trại viết văn của Hội văn nghệ Nghệ An đầu năm 2007. Trường Lam đã sưu tầm tài liệu khá công phu từ những người thật việc thật có quan hệ chặt chẽ với ông phó bảng Nguyễn Sinh Sắc, còn có tên Nguyễn Sinh Huy, nguyên tri huyện Bình Khê, cha đẻ Nguyễn Sinh Côn (Cung), tức là ông Hồ Chí Minh sau này, sau khi bị mất chức do tội ngộ sát, đã vào Nam bộ làm nghề thầy lang khám bệnh bốc thuốc. Điều trên bảo đảm tính chân thật của sự kiện.

Theo tiểu sử chính thức Hồ Chí Minh, ông Nguyễn Sinh Sắc là con ông Nguyễn Sinh Nhậm quê ở Kim Liên, huyện Nam Đàn. Thật ra ông Nguyễn Sinh Nhậm vợ chết sớm, ốm yếu, nhận lấy cô Hà Thị Hy thường gọi là cô Đèn, "cheo" cô về làm vợ mọn, khi cô đã có mang với ông Hồ Sĩ Tạo; ông Nguyễn Sinh Nhậm đặt tên cho con cô Đèn, sinh vào năm 1863 là Nguyễn Sinh Sắc, nhận là con của mình. Ông Nhậm chết sau đó 3 năm.

Chính ông Hồ Sĩ Tạo mới là người cha huyết thống của ông Nguyễn Sinh Sắc, là ông nội thật sự của ông Hồ Chí Minh. Ông Hồ Sĩ Tạo sinh năm 1834 mất năm 1907, quê làng Quỳnh Đôi huyện Quỳnh Lưu Nghệ An, đỗ Gỉải Nguyên khoa Mậu Thìn (1868), làm quan, dạy học, có tiếng văn hay chữ tốt cả một vùng Nghệ Tĩnh, tiếng vang trong Kinh, ngoài Bắc, quan hệ xã hội rất rộng. Ông lại hào hoa phong nhã, thích ngâm thơ vịnh nguyệt, mê ca trù, nhiều vợ đông con. Ông yêu mến cô Hà Thị Hy quê làng Sài huyện Nam Đàn, xinh đẹp hát hay; ông lại dạy học ngay trong nhà cô.

Hồng nhan bạc mệnh, người tình của cô Hy tài hoa bao nhiêu thì chồng danh nghĩa của cô là ông Nguyễn Sinh Nhậm yéu kém nhạt nhẽo bấy nhiêu. Ông chết sau khi lấy bà chừng 3 năm; phận làm mọn thời ấy thật cực nhục, cả họ Nguyễn Sinh khinh thị hắt hủi hai mẹ con bà; bà phải bỏ nhà, bỏ con ra đi. May là khi bà chết, có người thương xót mang xác bà về quê và chính ông Hồ Sĩ Tạo lại tổ chức chôn cất và đọc lời điếu cho bà.

Chính ông Hồ Sĩ Tạo đã chăm lo bồi dưỡng cho "đứa con hoang" của mình thành danh, qua gửi gắm ở những học trò cũ của mình đã thành thày giỏi và quan chức có thanh thế trong triều đình, như ông Cao Xuân Dục. Ông Nguyễn Sinh Sắc đỗ phó bảng năm Tân Sửu (1901), sau đó vào Huế nhận chức Thừa biện bộ Lễ.

Vương Chí Nghĩa : em út của Hồ Chí Minh

Năm 1907, ông Sắc được bổ nhiệm Tri huyện Bình Khê, đến 1911 ông tự gây nạn lớn, khi trong cơn nát rượu ông ra lệnh đánh một số nông dân chậm nộp thuế, làm một người chết. Ông bị kết trọng tội, suýt mất đầu. Tuyệt vọng, bị sỉ nhục, ông rời bỏ kinh đô và quê nhà, đi biệt vào phương Nam, tít vùng sâu Đồng Tháp - Cao Lãnh, tự xưng là Cụ Vương, làm nghề bắt mạch, bốc thuốc.

Một lão nông tên là Mai Nhuận, có cả gia đình hàm ơn cụ Vương cứu mạng trong nạn dịch lớn, tự nguyện gả cô con gái út cho cụ Vương để đỡ đần cụ trong tuổi già cô đơn mà cô gái cũng đỡ vất vả. Mối tình vùng sông nước giữa cụ Vương và cô gái họ Mai đã tạo nên một cậu con trai kháu khỉnh mang tên Vương Chí Nghĩa, sinh năm 1927. Đây là người em út chưa từng biết của ông Hồ Chí Minh.

Vương Chí Nghĩa dời nơi ở lên vùng Tây Nguyên, sống mai danh ẩn tích để giữ an toàn cho dòng họ khi đất nước chưa độc lập, lại chia đôi và chiến tranh. Vương Chí Nghĩa có 2 con trai: Vương Chí Hùng và Vương Chí Việt (sinh tháng 12-1959), cùng 5 con gái, trong đó một người mang tên Hồ Thị Minh Nguyệt đã cùng em là Vương Chí Việt xuất gia đi tu từ năm 1980. Vương Chí Việt mang pháp danh Thượng tọa Thích Chân Quang, hiện trụ trì chùa Phật Quang ở Bà Rịa - Vũng Tàu, đã tốt nghiệp khoa ngoại ngữ tiếng Anh. Mới đây năm 2007, Thượng tọa đã ra Nghệ An thăm viếng các làng xã quê hương ở Quỳnh Lưu và Nam Đàn, nhận họ hàng với chú bác, anh chị em, con cháu... trong niềm xúc cảm sâu đậm. [Tuy nhiên về ông thầy tu này đang có những nhận định khác nhau từ trong nước (câu này từ Thông Luận)].

Chuyện bên Tàu: Hoa Quốc Phong là con cả của Mao Trạch Đông

Lại bắt sang chuyện Tàu. Trước đây vài năm, báo chí Hồng Kông lên tiếng nhiều lần cho rằng Hoa Quốc Phong từng là Thủ tướng Quốc vụ viện Trung quốc, rồi Chủ tịch Đảng CS Trung quốc là con trai ngoài giá thú của Mao Trạch Đông. Từ đó nhiều người bán tín bán nghi, vì trong các triều đình cộng sản, thật với giả, giả với thật cứ lộn nhèo với nhau, nhiều chuyện khó tin nhất có khi lại là thật, có chuyện ngỡ là của thiệt lại là của giả, của dỏm.

Gần đây báo chí Hồng Kông khẳng định chuyện trên đây là sự thật 100 phần trăm, và in hẳn cuốn sách nhỏ phát hành nửa công khai trên lục địa, kể đầu đuôi câu chuyện này. Talawas vừa đưa lên mạng.

Chuyện rằng năm 1920 khi Mao Trạch Đông 27 tuổi, xây dựng Tổ Thanh niên Cộng sản ở Trường Sa (thủ phủ tỉnh Hồ Nam), có quan hệ với một cô gái họ Diêu. Bố cô gái buôn thuốc lá. Mao và cô gái họ Diêu sinh ra một bé trai ngoài giá thú năm 1921 đặt tên là Hoa Quang Tổ; sau 2 năm cô gái họ Diêu ốm chết. Hoa Quang Tổ được một số gia đình thay nhau nhận nuôi, đổi tên là Hoa Thành Vũ, sau đó là Hoa Quốc Phong. (Một năm sau Mao mới gặp Dương Khải Tuệ và sinh ra con chính thức Mao Ngạn Anh).

Ngoài Mao ra, một số lãnh đạo cao nhất của đảng CS Trung quốc như Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Kỳ, Đặng Tiểu Bình... đều biết chuyện này và chú ý đào tạo, nâng đỡ quá trình trưởng thành của Hoa Quốc Phong. Năm 1950 Mao điều Hoa từ tỉnh Sơn Tây về tỉnh Hồ Nam quê nhà, với chức bí thư địa ủy của địa khu Tương Đàm (địa khu là cấp trên của huyện, cấp dưới của tỉnh). Hoa được đưa lên làm Trưởng ban Văn giáo tỉnh, Trưởng ban Mặt trận tỉnh, và đến 1968 vào ban chấp hành trung ương, là Bí thư thứ nhất tỉnh ủy Hồ Nam. Mọi việc đều giữ kín, không cho Hoa biết thân thế thật của mình.

Cho đến đầu năm 1966, Mao chỉ thị cho Chu Ân Lai nói rõ cho Hoa biết Hoa là con trai cả theo huyết thống của Mao và chỉ phổ biến trong nhóm lãnh đạo cao nhất, đồng thời chỉ thị cho Hoa "cứ giữ lý lịch như cũ, không thay đổi quan hệ vốn có với Mao, vì lợi ích toàn cục của đảng". Hoa đã phải ký vào văn bản cam kết như thế.

Sau khi Lâm Bưu làm phản tháng 9-1971, Mao điều Hoa Quốc Phong về Bắc Kinh, đưa vào Bộ chính trị, chức vụ là phó thủ tướng, khi Hoa vừa 50 tuổi.

Sau khi Mao chết tháng 9-1976, Hoa Quốc Phong được đưa vọt lên là Chủ tịch ban chấp hành trung ương đảng kiêm Chủ tịch Ủy ban quân sự Trung ương vào tháng 7-1977, cho đến tháng 6-1981 thì bị đưa xuống Phó chủ tịch, Hồ Diệu Bang lên làm Chủ tịch, đến Đại hội XII ( 9-1982) Hoa ra khỏi trung ương, rồi về hưu sau đó ở Hồ Nam.

Hoa Quốc Phong nhiều lần khẩn khoản xin được bạch hoá lý lịch thật, đổi sang họ Mao, nhưng đều bị từ chối, với lý do phải "bảo vệ danh dự của lãnh tụ và của đảng".

Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Hoa Quốc Phong nay 86 tuổi vẫn quan hệ chặt chẽ với Mao Lina, em gái út của mình, nay đã 67 tuổi, con của Mao và Giang Thanh; Hoa hiện sống ở Thiều Sơn, Hồ Nam quê của Mao và tự mình xử sự như người tiếp nối tự nhiên của dòng họ Mao.

Phải đối xử công bằng với anh Nguyễn Tất Trung

Trên đây nói về ông Hồ Sĩ Tạo là người ông nội thật sự của ông Hồ Chí Minh, về Vương Chí Nghĩa là em út cùng cha khác mẹ với ông Hồ Chí Minh, về Thượng tọa Thích Chân Quang (Vương Chí Việt) là cháu gọi ông Hồ Chí Minh là bác ruột, về cả chuyện ông Hoa Quốc Phong nay được biết rõ là con cả theo huyết thống của Mao Trạch Đông... chỉ để nói đến trường hợp anh Nguyễn Tất Trung.

Tất cả những sự thật trên đây đều bị chế độ cộng sản phủ nhận, đi với những sự giả dối và bịa đặt bị cưỡng bức là sự thật. Chế độ độc quyền đảng trị ép mọi người phải hiểu rằng ông nội của Hồ Chí Minh là Nguyễn Sinh Nhậm chứ không phải là Hồ Sĩ Tạo, rằng ông Hồ chỉ có chị cả là cô Thanh, có bí danh là Bạch Liên, người anh là ông Nguyễn Tất Khiêm, còn gọi là ông Khơm, và em út là Xin chết sớm sau khi sinh vào năm 1904 (Mậu Tuất), chứ không có anh chị em nào khác.

Nông Thị Xuân
Cô Nông Thị Xuân, sau đổi là
Nguyễn Thị Xuân, sinh năm
1932, mất năm 1957. Chụp
cuối năm 1956 tại Hà Nội sau
khi đẻ Nguyễn Tất Trung
[chú thích: Thông Luận]

Một trong những nạn nhân bi thảm kéo dài nhất của kiểu lừa dối trên đây là anh Nguyễn Tất Trung, con của ông Hồ Chí Minh và cô Nông Thị Xuân, một cô gái Tày quê ở làng Nà Mạ, xã Hồng Việt, huyện Hòa An, tỉnh Cao Bằng. Cô được Trần Đăng Ninh, chủ nhiệm hậu cần quân đội chọn rồi đưa về Hà Nội nhằm "phục vụ" ông Hồ. Cô được bộ công an của Trần Quốc Hoàn quản lý, giấu tại ngôi nhà số 66 phố Hàng Bông thợ nhuộm, để hàng tuần đưa vào phục vụ ông Hồ một hai đêm. Mối quan hệ ấy đưa đến kết quả là cô Xuân cho ra đời vào cuối năm 1956 một cháu bé được ông Hồ đặt tên là Nguyễn Tất Trung theo họ cũ của mình (Nguyễn Tất Thành).

Trần Quốc Hoàn nổi tiếng dâm loạn, đã nhiều lần cưỡng hiếp cô Xuân, bị cô chống lại quyết liệt, có cô Vàng là em họ ở cùng phòng với cô Xuân biết rõ. Nhiều lần con quỷ râu xanh này trói cô Xuân vào giường để cưỡng hiếp, hắn còn đe dọa hai cô không được hé môi nói với ai, nhất là không được bẩm báo ông Hồ. Hoàn còn giương súng ngắn đe nẹt hai cô rằng: "chúng mày liệu hồn, đến ông Hồ cũng nằm trong tay tao đây, hiểu chưa?". Thế rồi sau một cuộc cưỡng hiếp cực kỳ thô bạo, tên Hoàn sợ rằng cô Xuân sẽ báo với ông Hồ, Hoàn liền dựng lên một tai nạn xe ô tô trên đường đê gần làng Chèm vào tờ mờ sáng để thủ tiêu cô.

Ông Nguyễn Minh Cần lúc ấy là phó chủ tịch uỷ ban nhân dân Hà Nội đã biết rõ vụ án mạng này, với những biên bản khám mổ tử thi của bệnh viện Việt - Đức. Sau đó cô Vàng bị đuổi về Cao Bằng và "chết đuối" trong một nghi án trên sông Bằng Giang; chồng chưa cưới của cô Vàng khẳng định hung thủ là tay chân của Trần Quốc Hoàn, kẻ sát nhân muốn bịt hết kẽ hở về tội ác của mình.

Những nạn nhân một cuộc án mạng giữa cung đình:

Cô Xuân, cô Vàng, anh thương binh nặng chồng chưa cưới của cô Vàng đều là những nạn nhân của chế độ toàn trị giả đạo đức, hiện còn ngậm đắng nuốt cay dưới suối vàng vì nỗi oan khiên của họ vẫn chưa được làm sáng tỏ; bọn tội phạm bất nhân của một chính quyền đàn áp lấy công an làm nòng cốt vẫn còn lộng hành.

Ở đây, lúc này, toàn xã hội ta cần đặc biệt chú trọng đến số phận, đến nỗi oan khiên đeo đẳng một con người còn sống và gia đình anh, đó là anh Nguyễn Tất Trung, đứa con không được thừa nhận của ông Hồ Chí Minh và cô Nông Thị Xuân.

Vợ chồng Nguyễn Tất Trung mộ tướng Chu Văn Tấn
Vợ chồng Nguyễn Tất Trung và Lưu Thị Duyên cùng con là Nguyễn Thanh Trung (bên phải) tại gia đình ông Vũ Kỳ vào năm 1998; người có râu trắng dài là ông Vũ Kỳ (giữa) [hình: Thông Luận] Vợ chồng Nguyễn Tất Trung và Lưu Thị Duyên viếng mộ tướng Chu Văn Tấn [chú thích: Thông Luận]

Đã 51 năm nay, hơn nửa thế kỷ, anh Trung sống lay lắt về mặt pháp lý, không có giấy khai sinh thật, không được nhận cha đẻ của mình, không được nhận mẹ đẻ của mình, chưa được một lần thăm mộ và thắp hương trên mộ mẹ; anh không được về quê hương bản quán quê nội cũng như quê ngoại để nhận bà con họ hàng, không được biết, và dù biết cũng không được nhận ai là ông bà, chú bác, anh chị em, con cháu ruột thịt của mình.

Cả cuộc đời anh và đời vợ con anh bị đặt trong thế bất công và phi lý, không có một văn bản pháp lý nào quy định, sống không có căn cước thật, bị xô đẩy, đưa qua chuyển lại tùy tiện theo ngẫu hứng của giòng đời. Trung chỉ được yên ấm trong lòng mẹ Xuân và trong vòng tay êm ái của dì Vàng có vài tháng ngắn ngủi, để rồi côi cút, cô đơn, không hiểu gì cho rõ về cuộc đời mình. Ông Sao Đỏ - Nguyễn Lương Bằng - đưa bé Trung về gia đình được vài tháng trong năm 1957, rồi giao lại cho gia đình tướng Chu Văn Tấn [*] trên Thái Nguyên vài năm. Sau đó, các bà Hội phụ nữ cứu quốc trung ương đưa chú bé vào trại mồ côi của Hội, rồi vào trường Nguyễn Văn Trỗi dành cho con liệt sĩ.

Vào những năm 1967 - 1968, cậu bé Trung thông minh, nhanh nhẹn, bắt đầu tìm hiểu thế giới xung quanh, cũng bắt đầu tò mò về căn cước thật của mình, thì hai đợt ốm nặng ập đến, có lúc tưởng như không qua khỏi. Bóng đen của tên "lưu manh xứ Nghệ" trở thành trùm công an cộng sản - quỷ dâm ô Trần Quốc Hoàn lại hiện ra. Tên này lo sợ bị lật tẩy, đã dùng thủ thuật an ninh cộng sản được thầy Tàu tiếp tay, cho cậu bé uống và tiêm nhiều lần thuốc độc, thuốc lú, gây thần kinh hỗn loạn, khi quên khi nhớ, có lúc như ngớ ngẩn, có khi ngồi thừ vô cảm hàng buổi, mất hẳn sinh khí, như kẻ vô hồn. Ông Hồ mất vào tháng 9-1969 khi cậu Trung vừa ra khỏi cơn ốm dài. Trước khi mất, ông chỉ mong được đi gặp Cụ Mác cụ Lê, quên khuấy còn có đứa con bị bỏ rơi đang băn khoăn về lý lịch thật của mình.

Cái may cho cậu Trung là sau khi ông Hồ mất, ông Vũ Kỳ, thư ký riêng lâu năm (từ năm 1948) của ông Hồ đón Trung về gia đình, nhận Trung làm con nuôi, coi như con đẻ của mình, đi học trường phổ thông Chu Văn An cạnh Hồ Tây cùng 2 con ông là Vũ Quang và Vũ Vinh, cùng độ tuổi với Trung. Đây là thời kỳ ổn định, ấm cúng nhất của anh Trung, nhưng bệnh đau đầu dai dẳng không cho anh vào được trường Đại học.

Ông Vũ Kỳ còn quan tâm đến việc lập gia đình cho Trung, và đám cưới được tổ chức khi anh 32 tuổi, vào năm 1988, với cô Lưu Thị Duyên, thuộc một gia đình bình thường. Anh chị có một cháu trai kháu khỉnh, sinh năm 1992, đặt họ và tên là Vũ Thanh, sau đổi là Nguyễn Thanh Trung, vì tuy Trung rất quý ông Vũ Kỳ, nhưng vẫn nuôi ý muốn tìm trở về gốc gác thật của mình.

Trong xã hội Việt nam suốt nửa thế kỷ qua, không có một con người nào sống trong tình trạng cay đắng đặc biệt như anh Trung. Anh bị mất quyền được là mình. Anh luôn phải đeo chiếc mặt nạ. Anh không có cha thật, mẹ thật, anh chị em thật của mình. Anh là người công dân lương thiện cực hiếm trong xã hội không có căn cước thật. Anh không hề có một tội nào dù là nhỏ nhất. Thắc mắc về cội nguồn, anh có chăng? biết hỏi ai cho ra lẽ? Anh tự biết, nếu hỏi với người cai quản anh, có khi mang vạ vào thân. Vì anh có thể lờ mờ hiểu rằng người đẻ ra anh có liên quan đến nhiều vụ án mạng kinh khủng. Anh ngại, anh sợ. Nhiều người biết, và họ thấy ở anh luôn có sự không bình thường; bệnh trầm cảm, phẫn chí, lầm lì, tâm thần bất định... luôn bám chặt anh.

Thời minh bạch và hội nhập, sự giải thoát

Chúng ta hãy tưởng tượng nỗi hận đời trong lòng anh Nguyễn Tất Trung, khi tâm trí anh đã trở lại gần như bình thường 5, 6 năm nay, như một số anh em trong nước cho biết, sau khi "thuốc lú" độc ác đã tiêu tan với thời gian. Bao nhiêu câu hỏi " vì sao ? ", " vì sao ? " gậm nhấm tâm hồn anh. Vì sao anh lại phải sống u ẩn, trong bóng tối mãi thế này ? Vì sao mình lại không được là mình ? phải mang mặt nạ kỳ quặc mãi thế này? Cái quý nhất của con người là căn cước riêng biệt để phân biệt với mọi người khác đã bị tịch thu vĩnh viễn. Quyền cao quý nhất là quyền được làm một con người, được là chính mình đã bị tước đoạt. Một điều phi lý bất công anh có vẻ không sao hiểu và chịu nổi.

Nguyễn Tất Trung thăm hang Pắc Bó bên dòng suối ở Hang Pắc Bó
Nguyễn Tất Trung thăm hang Pắc Bó, ngồi bên hòn đá, có ghi: Chủ tịch Hồ Chí Minh từng ngồi tại đây để dịch cuốn Lịch sử đảng CS Liên Xô vào năm 1941 [hình: Thông Luận] Vợ chồng Trung và Duyên bên dòng suối ở Hang Pắc Bó - Cao Bằng (suối Lê Nin) [chú thích: Thông Luận]

Vẫn chưa hết. Câu hỏi ai oán nhất làm anh đau xót là về mẹ anh. Anh chỉ có một bức ảnh hơi mờ ảo về người mẹ xinh đẹp và hiền hậu của anh, đôi mắt sáng mà dịu, hàm răng hé trắng, mái tóc bồng, áo len cụt tay tự đan, ảnh quý chụp năm 1956 ngay sau khi sinh anh; nhưng còn thiếu cháy bỏng những di vật có thể còn - bộ quần áo, chiếc gương, lược - , những hiểu biết về ông bà ngoại, về họ hàng thân thuộc ở Nà Mạ hiện còn là những ai để ngày nào đó anh sẽ đưa vợ con anh lên thăm.

Nỗi ám ảnh lớn là cái chết bi thảm của người mẹ yêu quý của anh đã diễn ra như thế nào vào sáng 12-2-1957 ấy , vì sao? ai là thủ phạm? Mộ mẹ anh ở đâu sau khi mổ tử thi ở bệnh viện Việt - Đức thì người ta mang chôn nơi nào? Có ai chăm sóc nấm mộ thiêng ấy, bao giờ anh và vợ con anh được thăm viếng? Lại còn cái chết bi đát của dì Vàng, mà vòng tay đã ôm ấp anh từ những ngày trứng nước, có phải đã bị giết ngày 2-11-1957 rồi quẳng xuống sông Bằng Giang? Phải chăng, như có người biết, anh vẫn gìn giữ một phiên bản lá thư của anh thương binh chồng chưa cưới của cô Vàng gửi ông Nguyễn Hữu Thọ Chủ tịch Quốc hội (đề ngày 29-7-1983) để quyết tìm hiểu cho ra sự thật. Bức thư tuyệt mệnh này đã được gửi ra hải ngoại và một bản sao đã được một người bạn chuyển cho anh. Có lần anh đã mạnh dạn tìm đến nhà tướng Ngô Thế Nùng, em rể ông Hoàng Minh Chính để cố hỏi dò về cái chết bi thảm của mẹ anh.

Việc thông tin công khai, nói lên đầy đủ sự thật về Nguyễn Tất Trung nay đặt ra là đã chín muồi. Nỗi hận ấp ủ nửa thế kỷ đến hồi phải được giải tỏa. Vì đất nước đang trong quá trình đổi mới không ai cưỡng lại nổi, tính trong sáng, minh bạch đã được cam kết trước toàn dân và thế giới.

Chia sẻ yêu thương

Trước hết những người có lương tâm và tình người trong xã hội ta dễ thông cảm với anh Nguyễn Tất Trung và lòng khao khát của anh tìm hiểu sự thật về mình, vượt lên số phận bất công phi lý do hoàn cảnh khe khắt tạo nên, và sẵn sàng khuyến khích, tiếp sức cho anh bước vào cuộc đời mới, có căn cước thật, được là chính mình.

Được biết anh Trung thường ngồi suy tư hàng giờ, và từng nói với bạn rằng anh đã khóc cạn nước mắt về người mẹ quý yêu, rằng cuộc đời anh chìm nổi tưởng là chết nhiều lần rồi, nay thì phải sống để biết những điều cần biết...

Tôi cùng một số bạn mạnh dạn đưa câu chuyện về anh Trung và gia đình vì thông cảm sâu sắc với hoàn cảnh của anh, trên trách nhiệm con người đối với con người, không ai có quyền dửng dưng với một số phận éo le, cô đơn, có vẻ bế tắc như thế, để tiếp sức nghị lực cho anh đứng dậy là chính mình giữa thanh thiên bạch nhật. Anh rất ham tin tức trên đời, hằng ngày đọc các bản tin trên mạng. Anh thông minh, tư duy đã hồi phục, tự mình biết cách " ra công khai " như thế nào và từ đó làm chủ đời mình, không cần ai chỉ vẽ, o ép.

Thật ra tôi đã có lòng cảm mến anh thanh niên Nguyễn Tất Trung từ gần 20 năm nay. Vào năm 1989 tôi hay ghé qua nhà ông Vũ Kỳ, khi ấy đang là Giám đốc bảo tàng Hồ Chí Minh. Ông Kỳ và tôi lúc ấy rất không hài lòng khi thấy họ xoá bỏ ba đoạn của di chúc ông Hồ Chí Minh, các đoạn nói về: mở ngay cuộc kiểm điểm sau toàn thắng để phòng ngừa bệnh kiêu ngạo; giảm một năm thuế nông nghiệp để "thư dân"; làm "hỏa thiêu".

Tôi đặt và đăng bài viết của ông Vũ Kỳ trên báo Nhân Dân Chủ nhật phơi bày ba điểm ấy, buộc họ phải đưa ra Quốc hội, công bố lại "toàn bộ di chúc", đưa công khai bản chụp nguyên si cả tập di chúc, ra nghị quyết giảm thuế nông ngiệp 50% trong 2 năm. Ông Kỳ và tôi bị ban bí thư lên án là vô kỷ luật, bị triệu tập đến "làm việc với lãnh đạo" ở số 4 Nguyễn Cảnh Chân, cứ như một phiên tòa. Sau đó tôi hay ghé chơi nhà ông Kỳ, và gặp cả ba cháu Quang, Vinh và Trung ở đó. Quang và Vinh người mập mạp như ông Kỳ, còn Trung thì gầy, cao, rất xinh trai. Vợ Trung là cô Duyên cũng xinh, trắng, giản dị; hai vợ chồng đã ở riêng, đang cố chữa bệnh để mong có con. Hai vợ chồng vẫn thường về thăm ông Vũ kỳ và gia đình.

Tôi cũng được biết tháng 4-2005, khi ông Vũ Kỳ ốm nặng nằm trong bệnh viện Việt - Xô sát bờ sông Hồng, Trung luôn thay phiên với Quang và Vinh túc trực bên cạnh bố; khi ông Kỳ mất, Trung cũng mặc áo xô, chống gậy, đội mũ rơm trong lễ tang.

Vì bị bệnh, học không đến nơi đến chốn, nên Trung khó kiếm việc làm. Có lúc làm giữ kho, bảo vệ công xưởng. Khi sức khỏe khá, hai vợ chồng mở quán cà-phê, ở sau ga Hàng Cỏ - Hà Nội, rồi dời về cổng trường Đại học Bách khoa. Có lúc gia đình anh ở số nhà 31 phố Lê Thanh Nghị, có lúc ở tại Phòng 102- Khu tập thể Ủy ban khoa học nhà nước trong ngõ Thịnh Hào 1. Lâu nay anh được tự do tiếp bè bạn hơn trước, không khí chung của xã hội dễ thở hơn, tính công khai minh bạch và quyền tự do công dân được khẳng định dần.

Trước đây, thế lực an ninh luôn vây bủa, kiềm chế cuộc sống của gia đình Trung, kiểm tra mọi mối quan hệ, vừa đe dọa vừa mua chuộc. Gần đây, kinh tế khá lên, họ cấp cho nhà khá rộng, rồi phong lên là sĩ quan trong danh sách, nhận lương cấp thượng tá, cốt để vợ chồng tránh những quan hệ xã hội rộng rãi khó kiểm soát.

Nhưng không gì quý hơn tự do, nhân phẩm của một con người.

Con người luôn nhận trách nhiệm với chính bản thân mình trước hết.

Khi cuộc sống anh Nguyễn Tất Trung khá lên, tiền không thiếu, có xe cộ khá sang thì anh lại càng có vẻ băn khoăn thao thức; thì ra tiền không mua được sự yên tĩnh của tâm hồn, anh có vẻ bứt rứt: tại sao cuộc đời che giấu, mang mặt nạ mãi của anh lại không đến lúc chấm dứt, để anh được là anh với căn cước chân thực đàng hoàng, sống tự do, thoải mái, hồn nhiên trong quãng đời còn lại của mình.

Cả đại gia đình người Việt trong và ngoài nước sẽ hết lòng chia sẻ yêu thương với anh và chị Duyên cùng gia đình và tận lực giúp anh, che chở anh khi cần.

Có kẻ sẽ lại vu cáo tôi là nói xấu chế độ, có âm mưu lật đổ và phá hoại.

Tôi chỉ có lòng dạ ngay thật, trọn vẹn với nhân dân, kiên định niềm tin vững chãi rằng sự thật, chỉ có sự thật mới cứu vãn được đất nước này khỏi sự dối trá, đạo đức giả và tội ác, xây dựng mối quan hệ ngừơi với người là bạn, là anh chị em trên tình nghĩa đồng bào thân thiết.

Không có bí mật quốc gia nào, không có danh dự của một phe đảng nào có thể viện ra để chà đạp nhân thân, thủ tiêu căn cước thật, quyền làm người trọn vẹn của một công dân sinh ra đã bình đẳng tuyệt đối với mọi con người khác dưới ánh mặt trời.

Giáp Tết Mậu Tý 2008
Bùi Tín

[*] Thượng tướng Chu Văn Tấn người dân tộc Nùng ở Bắc Sơn, Tư lệnh kiêm chính ủy Quân khu Việt Bắc, Phó chủ tịch Quốc hội, sinh năm 1910, mất năm 1984, bị lột hết chức vụ năm 1978 vì "tội" làm gián điệp cho Tàu không có xét xử; khi chết không được chôn ở Nghĩa trang Mai Dịch, mộ trong ảnh ở Thái nguyên, mấy người đứng quanh là mật vụ công an luôn theo dõi những người đến thăm mộ. [chú thích: Thông Luận]

DCVOnline - Ngày: 08/09-02-2008
www.dcvonline.net

Ý kiến Bạn đọc
(DCVOnline không chịu trách nhiệm về nội dung của những ý kiến đóng góp từ bạn đọc)

(Chúng tôi chọn một số ý kiến của bạn đọc để đăng lại trong phần sau. xtt)


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 00:57:12
Minh Duc

Trích: Mao và cô gái họ Diêu sinh ra một bé trai ngoài giá thú năm 1921 đặt tên là Hoa Quang Tổ; sau 2 năm cô gái họ Diêu ốm chết. Hoa Quang Tổ được một số gia đình thay nhau nhận nuôi, đổi tên là Hoa Thành Vũ, sau đó là Hoa Quốc Phong.

Chuyện Hoa Quốc Phong là con Mao Trạch Đông thì những người Hoa ở Sài Gòn sau 1977, khi thấy bức hình vẽ Mao ngồi cầm tay Hoa Quốc Phong ân cần dặn "giao cho đồng chí thì tôi rất an tâm" đã bàn chắc Hoa Quốc Phong là con của Mao vì khuôn mặt Hoa Quốc Phong có những nét giống Mao. Điều này nay đã được chứng minh là đúng. Lúc đó, những người Hoa đoán Hoa Quốc Phong là con Mao có lẽ họ nghĩ thế vì theo ảnh hưởng văn hóa Trung Hoa, từ xưa đến nay làm vua cha truyền con nối.

Xem ra ảnh hưởng của văn hóa lưu truyền lại rất lâu và rất khó tẩy xóa. Các lãnh tụ CS là những người chủ trương xóa bỏ hoàn toàn ảnh hưởng văn hóa cũ vì đó là tàn tích của chế độ phong kiến để xây dựng chế độ hoàn toàn mới, hoàn toàn tốt đẹp, không dính dáng gì đến cái cũ cả. Nhưng nhìn lại "triều đình" Mao và "triều đình" Kim, Mao Trạch Đông truyền ngôi cho con, Kim Nhật Thành truyền ngôi cho Kim Chính Nhật thì thấy chính các ông lãnh tụ chủ trương làm cách mạng xóa bỏ triệt để văn hóa cũ thì bản thân các ông cũng vẫn bị ảnh hưởng của văn hóa cũ ám ảnh, và các đồng chí đi theo các ông cũng chẳng khá hơn.

Nhìn sang các nước khác thì Ấn Độ tuy là theo chế độ dân chủ nhưng khi ông thủ tướng Nerhu chết thì con gái ông ta là bà Indira Ghandhi lên làm thủ tướng, mặc dù theo đúng thể thức dân chủ. Khi bà Indira Ghandhi chết thì con trai của bà ta lên kế ngôi, khi con trai của bà ta chết thì đảng cử vợ của con trai bà ta lên thay. Chẳng lẽ một nước đông một tỉ dân mà không tìm ra một nhân tài khác thay thế hay sao? Họ vẫn bị ảnh hưởng của chế độ phong kiến, cha truyền con nối. Vì thế, nước Ấn Độ theo đường lối kinh tế chỉ huy, mang nhiều khuyết điểm, từ sau Đệ Nhị Thế Chiến đến thập niên 1980 mà chẳng thay đổi, ông thủ tướng mới ngày nay lên mới thay đổi được.

Nhìn qua Pakistan tuy cũng gọi là chế độ dân chủ nhưng khi bà Bhutto chết thì đảng của bà ta lại cử con trai của bà ta, là một anh sinh viên trẻ, chẳng có kinh nghiệm gì về chính trị lên thay. Chẳng lẽ hàng nghìn ông già trong đảng đó không ai giỏi hơn cái anh sinh viên con bà Bhutto sao? Cũng lại vì ảnh hưởng của chế độ phong kiến cha truyền con nối.

Hóa ra, dù dân chủ hay độc tài, cộng sản hay tư bản, cái ảnh hưởng của văn hóa cũ nó vẫn dai dẳng theo đuổi.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 17:07:05
Người Qua Đường

Kể từ khi khối CS âu châu tan rã, lý thuyết mác-lê không còn hấp dẫn, CS Tàu cũng như CS Việt phải thay đổi, từng bước tách ra khỏi hào quang của giai cấp vô sản. Song song với sự chuyển đổi từ kinh tế chỉ huy XHCN sang kinh tế thị trường, chúng ca ngợi trí thức, người giàu có...

Ở VN, đảng CS dần dần lãng quên giai cấp nông dân, không còn dùng chiêu bài "bần cố nông" để khích động đấu tranh vì thành phần này không còn nhiều giá trị trong một nền kinh tế thị trường.

Tuy nhiên, để có thể tiếp tục thổi phồng thần tượng HCM, đảng CSVN từ lâu đã cố ý đưa thân thế của "Nguyễn sinh Cung" vào với "Hồ sĩ Tạo," thuộc giới quan lại khoa bảng được ngưỡng mộ; biến HCM thành Phật bằng cách đưa tượng HCM vào chùa...

Tôi không hiểu ông Bùi Tín có ẩn ý gì khi đem chuyện cũ về thân thế HCM này, nói là phát hiện năm 2007 ở hội văn nghệ tỉnh Nghệ an với tác giả Trrường Lam? Thực ra câu chuyện này một thời đã được bàn tán rộng rãi trên mạng, khởi đầu từ một bài viết của ông Trần Quốc Vượng, cố giáo sư sử học, vào năm 1993 trong tác phẩm "Trong Cõi."

NGUỒN: Gs Trần Quốc Vượng [dactrung.net]

Có phải đây là một âm mưu mới của đảng CSVN mà ông Bùi Tín đang chuẩn bị phát động?


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 01:02:14
Minh Duc

Trích: Vương Chí Việt xuất gia đi tu từ năm 1980. Vương Chí Việt mang pháp danh Thượng tọa Thích Chân Quang, hiện chủ trì chùa Phật Quang ở Bà rịa - Vũng tàu, đã tốt nghiệp khoa ngoại ngữ tiếng Anh. Mới đây năm 2007, Thượng tọa đã ra Nghệ An thăm viếng các làng xã quê hương ở Quỳnh Lưu và Nam Đàn, nhận họ hàng với chú bác, anh chị em, con cháu... trong niềm xúc cảm sâu đậm.

Ông Thích Chân Quang này là ông đi giảng đạo gọi Hồ Chí Minh là "thiền sư Hồ Chí Minh".

Chuyện Thích Chân Quang là em Hồ Chí Minh này có lẽ cần phải kiểm chứng lại cho chắc chắn vì biết đâu chuyện này chỉ là sản phẩm bịa đặt để nâng cao uy tín ông Thích Chân Quang. Có lẽ phải đem ông Thích Chân Quan ra thử DNA để xem có nét gì giống DNA của ông Hồ Chí Minh và ông Nguyễn Sinh Sắc hay không.

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 10:05:04
Khanh-Phong

Ông Thích Chân Quang là cháu kêu ông Hồ Chí Minh bằng bác . Vợ bé của ông Nguyễn Sinh sắc là cô Mai còn nhỏ tuổi hơn Hồ Chí Minh .

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 10:13:06
Khanh-Phong

Bà Mai nầy sinh được cậu con trai kháu khỉng và đặt tên là Vương Chí Nghĩa . ( Vào Nam mai danh ẩn tích , ông Nguyễn Sinh sác tự đổi thành họ Vương ) . Vưo3wng Chí Nghĩa lên sống trên vùng Tây Nguyên lấy vợ và sinh ra Thích Chân Quang .
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 20:54:37
ÔNG ĐẠO TRỪ GIAN

GIẢ VỚI THẬT CỨ LỘN TÙNG PHÈO

Trích bài chủ : “…trong các triều đình cộng sản, thật với giả, giả với thật cứ lộn phèo với nhau, nhiều chuyện khó tin nhất có khi lại là thật, có chuyện ngỡ là của thiệt lại là của giả, của dởm.”

Chính vì vậy, mặc dù ông Bùi Tín xác nhận là chuyện có thật mà chẳng mấy ai tin. Bởi lẽ nguồn tin dẫn chứng mang tên Hồ Sĩ …Sên của ông mang dòng họ “Hồ Sĩ”, tương tự như Hồ Sĩ… Tạo đã sinh ra HCM, kẻ nổi tiếng lừa lọc nhân dân. Hơn nữa, chính ông Bùi Tín cũng đã từng bị VC lừa về “Thiên Đường Cộng Sản”, qua cuộc tắm máu CCRĐ ông cũng chưa nhận ra, phải sau năm 1975, sang được nước Pháp, ông mới dứt khoát được với CS và đóng góp nhiều cho phong trào dân chủ. Cũng vì thế mà thân thế “Vương Chí Việt mang pháp danh Thượng tọa Thích Chân Quang” càng như hỏa mù. Người ta vẫn nghi ngờ đây là con bài do VC nặn ra để xâm nhập và thống lãnh tôn giáo hầu biến tôn giáo thành công cụ cho đảng CS. Điều nghi ngờ trên không phải là vô căn cứ vì VC đã nặn ra “anh hùng Lê Văn Tám” mà mãi sau này, trước khi chết, người phịa truyện mới trối trăn lại sự thật.

Đọc các bài viết về T.C.Quang cũng như lời nguyện và nhận định thời sự của ông, người ta thấy ông giống một cán bộ CS hơn là nhà tu hành. Ông bênh vực chính quyền hơn là dân oan. Chẳng hạn, trên website của ông có nhiều hình ảnh đi thăm bộ đội biên phòng, ông tự viết 10 lời nguyện cho tín đồ cầu nguyện mà lời nguyện 6 và 7 lời lẽ sắt máu kiểu “Trí, Phú, Địa, Hào,đào tận gốc , trốc tận rễ”: “6. Nguyện sẵn sàng tiêu diệt kẻ nào dùng bạo lực tấn công Phật giáo 7. Nguyện phá vỡ những âm mưu phá họai Phật giáo từ bên trong Những lời nguyện khác cũng rất mơ hồ và có thể diễn giải theo ý đảng CS. Trong thư ngỏ gửi Thượng Tọa Thích Chân Quang của ông Bùi Đình Sệnh, Hà Nội có đoạn sau: “Toàn bộ phát biểu của Thượng tọa dường như nhấn mạnh tới tình thương yêu, sự kiên nhẫn và tôn trọng luật pháp. Tuy nhiên lòng thương yêu, sự kiên nhẫn quý giá của Thượng tọa là nghiêng về phía những người trực tiếp đại diện cho Nhà nước ở địa phương và trung ương, …còn lời khuyên tôn trọng luật pháp dường như đặc biệt dành cho những người khiếu kiện và các đồng đạo của Thượng tọa (tức HT.TQĐộ) đang tỏ ra thông cảm và hỗ trợ trong khuôn khổ luật pháp cho những công dân đang phải khiếu kiện lâu dài.” Về dân oan khiếu kiện, ông phát biểu : “khiếu kiện như thế thì chưa biết ai đúng ai sai vì Tòa án chưa xử.”

Hiện nay, về mặt chính trị, VC đang tung ra thân thế T.C.Quang là em cùng cha khác mẹ của HCM. Điều này thì chỉ có nhân viên DNA của Liên Hiệp Quốc kiểm chứng mới tin cậy được. Về tranh thủ nhân tâm, ông đang được “thổi “ thành “Oshso (một đạo sư nổi tiếng người Ấn độ) của Việt Nam.

Nếu là cái kim bọc giẻ, lâu ngày cũng sẽ lòi ra. Chúng ta chờ xem.

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-09 11:12:32
ÔNG ĐẠO TRỪ GIAN

Cáo lỗi cùng bạn đọc.

Câu "Hiện nay, về mặt chính trị, VC đang tung ra thân thế T.C.Quang là em cùng cha khác mẹ của HCM. "

Xin sửa lại là : "Hiện nay, về mặt chính trị, VC đang tung ra thân thế T.C.Quang là con của người em cùng cha khác mẹ của HCM.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 09:29:37
kiet tran

Nhan đê` :

Số phận con người: Không thể bất công kéo dài đến vậy!

tại sao không viết :

Số phận con người: Không thể ĐỂ bất công kéo dài đến vậy!

hoặc :

Số phận con người: Bất công không thể kéo dài đến vậy!

Theo Bùi Tín , ông Nguyễn Sinh Sắc sinh năm 1863 , Vương Chí Nghĩa ( con của ông Nguyễn Sinh Sắc và cô gái họ Mai ) sinh năm 1927 ; như vậy năm đó ông Nguyễn Sinh Sắc đã 64 tuổi . Thật đúng là ông già gân , 64 tuổi còn sinh được con trai , mà là con trai kháu khỉnh nữa .
Có lẽ ông Sắc làm nghề thầy lang , biết phương thuốc bí truyền " Nhất dạ ngũ giao sinh lục tử " nên ông sinh được con trai út tuy tuổi quá già .
Mà ông lại ở nơi khỉ ho cò gáy , ăn uống thiếu thốn , sống đời thanh bạch , nhưng ông vẫn đủ sức sinh con .
Ngay cả người cuồng dâm và tẩm bổ đầy đủ như Hồ Chí Minh cũng không được như ông , HCM sinh con chót vẫn trước tuổi 60 ( Nguyễn Tất Trung sinh nắm 1955 Hoặc 1956??? )

Bùi Tín còn nói rằng :

Vương Chí Nghĩa dời nơi ở lên vùng Tây Nguyên, sống mai danh ẩn tích để giữ an toàn cho dòng họ khi đất nước chưa độc lập, lại chia đôi và chiến tranh.

Ai biết được Vương Chí Nghĩa là người nào , ngay cả Hồ Chí Minh và Cộng Đảng không biết gì về Vương Chí Nghĩa mà cả chính quyền miền Nam cũng chả biết Vương Chí Nghĩa là ai , vậy tại sao phải dời lên vùng Tây Nguyên để giữ an toàn cho dòng họ .
Nếu Vương Chí Nghĩa đã bị nhận diện thì dầu có dời nhà đi Tây Nguyên hay bất cứ hẽm hóc nào cũng bị bắt dễ dàng . Hơn nữa thời đó vùng Cao Lãnh nơi Vương Chí Nghĩa ở là " vùng sâu vùng xa " , vùng xôi đậu nên trốn tránh phe quốc gia cũng không khó lắm .

Cộng Sãn còn hơn cả phong kiến Tàu ngày xưa , độc tài , chuyên chính và cha truyền con nối...Mao Trạch Đông truyền ngôi lại cho Hoa Quốc Phong , Kim Nhật Thành truyền ngôi lại Kim Chính Nhật...
Và cả Nông Đức Mạnh nữa ??? .......

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 12:19:52
Khanh-Phong

Hồi đó khoa học thử nghiệm máu NDA chưa có . Biết đâu bã Mai đã có thai với người khác trước khi làm vợ ông Nguyễn Sinh Sắc ! Chuyện nầy ũng có thể xảy ra như trường hợp ông Nguyễn sinh Sắc là con ông Hồ sỉ Tạo vậy . Hồ Chí Minh được sinh ra trong gia đình , giòng họ bị bệnh " Di Truyền " con rơi con rơt " mang giày củ , người ta ăn ốc mình đổ vỏ đó mà "


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 11:07:14
TranCali

Chào bác Bùi Tín,

Tôi thật chán ngáy những lối viết quanh quẫn của bác để rồi đưa đến một mục đích: Lý tưởng hochiminh.

Hiểu rồi nói mãi. Mong bác nên viết những gì tôi quan tâm.

TranCali - Tuổi Trẻ.

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-08 14:52:58
Ho Hui

Thưa anh TranCali !

Nếu CS cứ hàng ngày "bốc thơm" Hồ Chí Minh lên tận mây xanh mà ta không tìm dịp để mở nắp cái hũ mắm thối của ông ta ra thì thật là có lỗi với Tổ Quốc ,Dân Tộc vả tương lai con cháu đấy .

Riêng tôi thì tôi rất cám ơn bác Bùi Tín vì tôi tin là tôi cũng như rất nhiều người khác đã hiểu được thâm ý của bác .

Một lần nữa ,vô cùng cám ơn bác Bùi Tín và xin bác cứ tiếp tục ,càng nhiều càng tốt ít nhất là cho tới khi cái thần tượng ghẻ lở của ông Hồ bị rã ra từng mảng mới thôi .


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (I)
2008-02-09 11:09:15
simon nguyen

HCM nghe đủ rồi, còn Nông Đửc Mạnh từ đâu mà ra? Không lẽ Đảng vô tình đến nỗi để một người vô danh tiểu tốt từ rừng núi về đồng bằng lãnh đạo 87 triệu dân Việt hay sao? Về lịch sử và có quyền hành cao nhất trong hệ thống chính trị VN, nguoi Việt cần biết bố mẹ của TBT Đảng là ai để dân Việt tự hào... hay (!...) Tổ tiên ta đã thường nói "Danh có chính thì ngôn mới thuận." Nếu vị TBT Đảng vì lý do chính trị mà không còn hồ sơ lý lịch về mình thi DNA la phương cách tốt nhất để xác định. Vì DNA vùa rẻ, dễ thực hiện và chính xác.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 00:16:34
hoangtamgiac

Cám ơn Bùi Tín là người đấu tiên công bố ảnh của Nguyển tất Trung cho bà con trong và ngoai nước biết.. Cho thấy chuyện đứa con rơi Nguyẽn tất Trung là một chuyện thật 100 %.

Hy vọng bọn Cs sẽ không giết Nguyễn tất Trung như đã giết mẹ Trung để bịt miệng, để chứng tỏ HcM cả cuộc đời vì nước vì non và không bao giờ gần đàn bà.

Hồ chí Mình lả sản phẩm của một vụ gian dâm.. Đến phiên ông, Hồ chí Minh tạo ra con rơi, giết người cùng chăn gối một cách tàn nhẫn.. Trần quốc Hoàn không thể giết Nông thị Xuân khơi khơi nếu không có sự đồng ý của HCm.. Hay Hcm hoàn toàn mất quyền lực nên ngồi yên mà để cho đàn em Tranquốc Hoản hiếp và giết vợ mình..?? Câu trả lởi chưa được ai lên tiếng cho chính xác và hợp lý cả ..


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 00:45:44
Tâm Việt

1)Nơi này đã xảy ra một tấn thảm kịch mà rồi đây con phải tìm hiểu để mà viết.

Nó là tấn thảm kịch có tính chất tượng trưng cho một sự đổ vỡ lớn của một nến đạo đức và rộng ra, của một thời đạị..Mắt cha tôi mờ đi. Giọng ông đứt quãng.

2)Sau khi sanh được đứa con trai với Hồ Chí Minh, Nông thị Xuân đòi HCM phải công khai thừa nhận và công bố cho mọi người biết là vợ chồng chính thức.

Hồ chí Minh có đem việc nầy bàn với Lê Duẩn và Trường Chinh , nhưng bộ chính trị ko đồng ý, gì để giử thần tượng suốt đời Vì Dân Vì Nước ko vợ ko Con là Cha già Dân tộc. Bộ Chính trị buộc Hồ Chí Minh phải giết Nông Thị Xuân để bịt miệng.

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 01:22:32
chiếu manh

Bộ Chính trị buộc Hồ Chí Minh phải giết Nông Thị Xuân để bịt miệng.

Có thế Trần Quốc Hoàn mới dám dở trò đồi bại với NTX
Lão Bùi Tín lại bênh vực họ Hồ rồi.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 01:16:04
Tường Tự

Cám ơn bác Bùi Tín với bài viết (2 phần, hôm qua và hôm nay này).

Tôi đọc mà lòng đầy xúc động, cảm thông và muôn san sẻ tình người với Nguyễn Tất Trung. Bi kịch của Nông Thị Xuân, Nông Thị Vàng và Nguyễn Tất Trung, cũng là bi kịch của dân tộc VN dưới một chế độ phi nhân bản, dối trá và tàn ác.

Bài viết của bác cùng với những tấm hình quý giá cần được chuyển thật nhiều về nước, bởi vì nó mang tính thuyết phục rất cao bằng những sự kiện cụ thể, con người cụ thể, địa danh cụ thể.

Bài viết sẽ có tác dụng là trái phá vén lên bức màn bí mật của một phần sự thật về ông Hồ Chí Minh và thân nhân của ông cùng với tội ác khủng khiếp, thú vật của bộ máy công an CS. Nó sẽ đánh động tư duy của người dân, thức tỉnh họ trước sự lừa gạt của nhà cầm quyền cộng sản VN. Nó sẽ mạnh hơn triệu lần những câu tung hô chửi rủa rẻ tiền mà nhiều người vẫn chưa nhìn nhận ra, làm như thế chỉ có hại cho truyền thông, chuyển lửa tranh đấu và thuyết phục dư luận trong nước mà thôi.

Chúc bác dồi dào sức khoẻ để còn tiếp tục cho bạn đọc những bài viết để đời và có giá trị thật sự.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 02:11:24
Tâm Việt

Bức thư gửi chủ tịch quốc hội

Hình Nông thị Xuân với ông hồ


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 03:32:50
Tường Tự

Rất xin lỗi bạn đọc và NDV, vì lỗi kỹ thuật nên phần trả lời VNam tôi post lên thành chữ đậm nét, đề nghị NDV xoá giúp cho ý kiến phần trên. Tôi xin post lai ý kiến gửi ông VNam:

Gửi ông VNam,

Ông VNam nên nhớ cho câu nói nổi tiếng sau đây của nhà triết học cổ điển Hy Lạp Socrate: "Quá khứ luôn luôn gắn chặt với hiện tại".

Không thể có cái vụ "quên đi quá khứ nhìn về tương lai" mà phải hiểu là phán xét quá khứ thế nào cho sáng suốt để rút ra bài học lịch sử cho tương lai.

Nhưng sự thật luôn phải trả lại cho sự thật, dù nó bị che dấu hàng chục năm hay hàng chục thế kỷ. Loài người luôn luôn mong muốn nhìn ra sự thật của quá khứ để đánh giá công bằng các dữ kiện lịch sử. Tìm hiểu sự thật, điều tra tội ác một cách nghiêm túc, khoa học, khách quan không phải là bới óc quá khứ. Tôi thiết nghĩ chính anh TRung và gia đình anh Trung là người muốn sự thật được trả lại cho mình và dư luận trên ai hết. Không một con người có lương tâm nào lại xua đuổi hay căm ghét sự thật!

Tôi không ngờ anh lại có thái độ thấp kém và thô bỉ như vậy trước bài viết rất có giá trị và rất đáng suy gẫm của nhà báo Bùi Tín!

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-13 14:01:36
nnqthai

Ông Bùi Tín là người tiến vào dinh Độc lập vào năm 1975, phó chủ nhiệm tờ báo Nhân Dân. Những gì ông ta nói và viết thì mọi người đều biết.

Đó là 1 câu hỏi rất đáng chú ý.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 04:27:00
Ho Hui

Tại sao không ai đặt giả thuyết : Vì Trung là con của Trần Quốc Hoàn (*) cho nên Hồ mới cho giết bà Nông Thị Xuân và dĩ nhiên cũng chính Hồ cho người đầu độc anh Trung nhưng anh không chết mà chỉ trở thành sống dở ,chết dở cho đến ngày nay ,còn Trần Quốc Hoàn thì vẫn vô sự vì Hồ không muốn câu chuyện trở thành "nổ lớn" ?

Điều này cũng lý giải được là tại sao đảng CSVN đã không cho Trung được hưởng "sái" của ông Hồ vì thực sự Trung không phải là con ruột của ông Hồ .

(*) Ngay trong thời kỳ bà Xuân phục vụ ông Hồ thì Trần Quốc Hoàn đã nhiều lần hiếp bà Xuân ...và biết đâu trước đó - trước khi "về" với ông Hồ - bà Xuân đã bị Hoàn làm thịt trước rồi và ông Hồ chỉ là kẻ "đi giầy cũ" của Trần Quốc Hoàn thôi .
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 04:36:29
Tường Tự

Một giả thiết hay, chưa ai đặt ra từ trước đến nay ! Đúng như vậy, Nguyễn Tất Trung có thể là con của Trần Quốc Hoàn lắm chứ? Bác Bùi Tín thấy sao?
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 10:26:28
le phong

Nông Thị Xuân LÀ VỢ của Trần Quốc Hoàn. Hồ Chí Minh gian dâm hảm hiếp Xuân. Đảng CSVN và Hồ giết Xuân và cho người đầu độc Trung vì Hồ không muốn câu chuyện trở thành "nổ lớn" ?

Câu chuyện sẻ được tường thuật lại rỏ ràng trong bài tới.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 08:13:18
Minh Duc

Theo bức thư của chồng cô Vàng [www.daiviet.org] thì Nông Thị Xuân sinh Nguyễn Tất Trung vào cuối năm 1956. Đến tháng 2 năm 1957 thì Trần Quốc Hoàn mới đến nhà mà hai chị em Xuân, Vàng ở để cưỡng hiếp cô Xuân. Vì Trần Quốc Hoàn cưỡng hiếp cô Xuân sau khi khi Nguyễn Tất Trung đã sinh ra đời nên Nguyễn Tất Trung không phải là con của Trần Quốc Hoàn.

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 15:27:24
Ho Hui

Có lẽ tại Minh Đức chưa đọc kỹ lá thư đó nên mới lầm tưởng câu chuyện mà cô Vàng kể lại tháng 2/1957 là lần đầu tiên Trần Quốc Hoàn "lui tới" với cô Xuân ; Thực ra thì ,cũng trong là thư đó ,cô Vàng có kể lại là theo lời cô Xuân thì "từ hôm chị mới về nhà này ....... cái lão đem cô về đây là một tên côn đồ lưu manh...."

Nếu "từ hôm chị mới về nhà này...." tức là từ 1955 thì đã có "cái lão đem cô về đây..." chứ không phải mãi tới tháng 2/1967 "lão này" mới "quản lý" cô Xuân ,và thực ra thì cô Vàng cũng chỉ là người tới sau cả năm thì chắc là không biết những chuyện trước đó cô xuân đã bị "biến thành tứ trò chơi của nó" ,và vì lý do này mà cô Xuân mới xin cho chị em cô Vàng đến ở cùng để "mong tránh được mạt nó" ...Nhưng mà ,cũng theo cô Xuân thì Trần Quốc Hoàn mỗi khi họp tập bác đến nhà cô Xuân "hành quân" thì lại cho chị em cô Vàng đi làm chứng minh nhân dân hay hộ khẩu "lâu hàng buổi" .


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 07:29:41
Pha.m Tha('ng Vu~

phạm thắng vũ
(Sơn Tây-Hà Nội)

Nông thị Xuân có lẽ là bà Hoàng Hậu bất hạnh nhất của nước Việt và Nguyễn tất Trung là hoàng tử mà số phận cay đắng nhất của triều đại Hồ chí Minh. Là con ruột mà phải im lặng dấu kín tông tích mình trong khi chỉ là cháu (Thích chân Quang) thì được người ta vun vào, tô vẽ thêm về gốc gác của bác Hồ. Con ruột thì khinh rẻ, cháu ruột thì coi trọng...

Có những người lậm cái lý tưởng CS, hình ảnh các lãnh tụ CS trong hồn họ quá đâm đậm đến nỗi hễ có ai viết ra những bí mật mặt trái của thế giới CS, của các lãnh tụ thì họ lập tức sôi gan, viết bài phản bác cho là nói xấu, xúc phạm đến lãnh tụ, về đảng... Về trường hợp cá nhân của lão già xứ Nghệ thì từ rất lâu đã có nhiều bài viết về các sự thật khủng khiếp của người này. Càng ngày càng có thêm nhiều bằng chứng (tư liệu, hình ảnh...) để khẳng định những chuyện về lão già mà thực sự những chuyện này người theo dõi tin tức về nội tình, nhân sự của đảng CSVN đã lờ mờ biết từ lâu.

Ai là người ra lệnh giết chết Nông thị Xuân? Ta nhớ là khi vụ Nông thị Xuân xẩy ra thì chính lão già khi đó đang chức vừa Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư đảng quỷ (Trường Chinh bị mất chức này năm 1956 sau vụ thất bại của Cải cách ruộng đất và Lê Duẩn khi đó còn ở miền Nam, Lê Duẩn (tháng 9-1960) mới chỉ là Bí thư thứ nhất của TƯ đảng). Trần quốc Hoàn dù khi đó đang là Bộ trưởng bộ Công an (từ năm 1953-1980) và chỉ là 1 Ủy viên BCH TƯ Đảng (tháng 9-1960) y mới được vào chân Ủy viên dự khuyết Bộ chính trị) thì tại sao lại có vụ y dám có các hành động phạm thượng với bác Hồ vô vàn kính yêu như vậy (hãm hiếp rồi tổ chức giết chết Nông thị Xuân) nếu như y không nhận lệnh từ cấp trên? Mà cấp trên nào dám ra 1 cái lệnh khủng khiếp như vậy? Nói gì thì nói, bào chữa cách nào cho lão già xứ Nghệ trong việc để xẩy ra cái thảm kịch Nông thị Xuân thì phải có trách nhiệm của lão già và chắc chắn Trần quốc Hoàn nhận lệnh thi hành của ai đó nên y vẫn nhởn nhơ lại còn được thăng chức nữa (tháng 9-1960). Nếu nói bác Hồ vô can trong chuyện này mà thủ phạm chính là Bộ Chính trị đảng quỷ thì ta thử nghĩ ngay cả những người thân yêu nhất của bác Hồ (Nông thị Xuân) mà chúng còn ra lệnh giết và con của bác Hồ (Nguyễn tất Trung) thì bỏ mặc (gần như là ỉm cuộc đời của chàng Hoàng tử này) thì rõ ràng cái đảng này không phải là cái đảng biết lo cho dân, nghĩ đến sự an lành hạnh phúc của người dân mà chỉ nghĩ đến những quyền lợi của đảng (là trên hết). Mà nếu như vậy thì ngay chính bác Hồ mà chúng (vì quyền lợi của đảng) mà chúng còn nặng tay như vậy thì người dân Việt là cái đinh gì nếu nằm trong đích ngắm của chúng? Còn nếu chính danh thủ phạm là bác Hồ? Có thể lắm vì ta xét lại vị thế khi đó của lão già trong guồng máy đảng quỷ...
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 07:54:00
Pha.m Tha('ng Vu~

phạm thắng vũ
(Sơn Tây-Hà Nội)

Khi vụ thảm sát Nông thị Xuân xẩy ra (11 tháng 2-1957) lão đương nắm 2 chức to nhất trong guồng máy đảng và nhà nước cái gọi là nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (Chủ tịch nước kiểm Tổng bí thu đảng CSVN). Nếu không có lệnh của lão thì còn ai vào đây? Còn nếu cho là tập thể quyết định (Bộ Chính trị) thì ngay lão cũng phải thi hành vậy thì ai là lãnh đạo thực sự? Theo nhận xét của người góp ý bài này thì chính lão già là tay thủ ác chứ kkông là ai khác bằng cớ là ngay sau cái chết của Nông thị Xuân thì số phận của Nguyễn tất Trung cũng chẳng ra gì (với vị thế của 1 Hoàng tử) may là chưa bị giết chết. Nếu không phải từ do mật lệnh của lão thì Trần quốc Hoàn làm sao dám phạm thượng (hiếp rồi giết) với bà Hoàng Hậu này và còn đối xử quá tệ với Nguyễn Tất Trung?

1 người mà ngay cả những người thân yêu cật ruột nhất của mình (vợ, con) mà còn không thương thì làm sao có thể có tấm lòng nhân ái, yêu thương người khác được. Bởi vậy ta đừng lấy làm lạ khi soát lại các hành động của lão già trong dòng sử Việt. Thản nhiên phát động Cải cách ruộng đất dù là biết sẽ gây cho biết bao người phải chết, biết bao ra đình ly tán, tan hoang. Chủ trương xâm lăng miền nam VNCH dù biết là sẽ làm chết biết bao sinh linh của hai miền. Lão đã tự hào khi nói: Dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn (để nuốt trọn miền Nam VNCH) thì lão vẫn làm.

Những đầu lãnh khác của đảng quỷ CSVN từ anh Ba, Nguyễn chí Thanh...đều vợ nọ vợ kia hà rầm nhưng những gã này tuy rất độc ác với dân Việt nhưng với những người cật ruột của họ, họ cũng vẫn đối xử tử tế...thật khác xa với đại lãnh tụ của họ.

Bi kịch của Nông thị Xuân và Nguyễn tất Trung là...được (hay là bị) làm vợ và con của lão già xứ Nghệ.

Bi kịch của người dân Việt là bị (hay là được) đảng CSVN cai trị.

Trân trọng

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 10:25:21
HỌA MI

HỌ HỒ VẪN DÍNH LÍU ĐẾN VỤ GIẾT VỢ LÀ NÔNG THỊ XUÂN

Bạn Pha.m Tha('ng Vu~ đã đưa ra một góp ý hay, sắc bén và hợp lý. Không thể đổ tội giết Nông Thị Xuân hoàn toàn là do Trần Quốc Hoàn như tác giả Bùi Tín : "...tên Hoàn sợ rằng cô Xuân sẽ báo với ông Hồ, Hoàn liền dựng lên một tai nạn xe ô tô trên đường đê gần làng Chèm vào tờ mờ sáng để thủ tiêu cô. "

Dù bào chữa cách nào thì "lão già xứ Nghệ" cũng phải chịu trách nhiệm về cái chết của NTX. TQH lúc đó chỉ là con tép riêu trong Bộ Chính Trị mà HCM đứng đầu. Không có lệnh của Hồ, bố bảo TQH cũng không dám thủ tiêu NTX. Hơn nữa, nếu NTX bị tai nạn tình cờ, HCM phải săn sóc thương yêu đứa con ruột thịt của mình. Đàng này, ông lại để nó "phiêu diêu miền cực khổ" ngay sau cái chết của mẹ nó. Điều này chứng tỏ Hồ góp phần vào việc quyết định vụ án.

Một điểm nữa cũng đáng lưu ý là nếu HCM và đảng CS không chủ mưu giết NTX, đảng CS không cần phải giết cô Vàng để phi tang và không cần phải theo dõi anh Trung trong suốt mấy chục năm qua. Nay lại cấp nhà, cho lãnh lương thượng tá để bịt miệng anh về các hành vi tội ác của đảng CS.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 07:31:49
Hồ- Gươm

Bài viết của bác Bùi Tín giá trị ở chỗ đã cung cấp những thông tin cụ thể, chi tiết và khả tín về nhân vật Nguyễn Tất Trung mà lâu nay chúng ta vẫn thường được nghe và đọc rất nhiều bài viết liên quan đến nhân vật này nhưng với những thông tin rất mơ hồ.

Cũng như những thông tin về nguồn gốc dòng họ thật của Ông Hồ Chí Minh có phải là họ Hồ hay không? Thích Chân Quang là người thế nào? nguồn gốc thật sự ra sao? Tất cả những tin tức được đưa ra trong loạt bài viết này của bác Bùi Tín là những tập hợp, bổ xung kèm theo những nhận định riêng của tác giả, thiết nghĩ chúng ta, những độc giả nên đọc và hiểu như vậy.

Để cho những dữ kiện như vậy được chính thức thừa nhận và hợp pháp hóa về mặt Pháp Lý thì bên Khoa Học phải vào cuộc, nghĩa là phải có những xét nghiệm về Gen di truyền theo những chuẩn định khắt khe.

Không phải thông tin nào cũng được " kiểm định theo tiêu chuẩn pháp lý" rồi mới được thông báo rộng rãi ra dân chúng mà nhiều khi phải dựa chính vào sức ép của dư luận để làm chuyện này.

Đảng và chính quyền CSVN nếu muốn hình ảnh của ông Hồ không bị lu mờ về những " chuyện ở sân sau" thì nên có thái độ rõ ràng, nghiêm túc để chính thức thừa nhận hoặc bác bỏ những gì hiện đang truyền tụng một cách công khai, dai dẳng mà những thông tin trong bài viết này của bác Bùi Tín là một ví dụ.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 08:11:19
Hồ- Gươm

Trích bài chủ:

" Có lúc gia đình anh ở số nhà 31 phố Lê Thanh Nghị, có lúc ở tại Phòng 102- Khu tập thể Ủy ban khoa học nhà nước trong ngõ Thịnh Hào 1 ..."

Tối đã từng đọc những bài báo nói về chuyện kiện cáo của chị Lưu Thị Duyên và chồng là Vũ Trung. Tôi đồ rằng đây chính là gia đình mà bác Bùi Tín đang nhắc tới trong bài viết này vì có những chi tiết trùng lặp.

dẫn chứng:

Tháng 3.2006, vợ chồng ông Vũ Trung - bà Lưu Thị Duyên mua căn hộ số 102 khu tập thể Uỷ ban kế hoạch Nhà nước (thuộc phường Hàng Bột, quận Đống Đa, Hà Nội) theo Nghị định 61/NĐ-CP. Ngày 27.9.2006, UBND quận Đống Đa cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho vợ chồng ông Trung, theo đó diện tích sử dụng là 55m2 (bao gồm cả phần lôgia có diện tích 4,2m2).

Đọc tiếp xin bấm vào đây hoặc "> bấm vào đây
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 09:01:10
Hồ- Gươm

Xin lưu ý có sự khác nhau: bác Bùi Tín thì viết là khu tập thể Uỷ ban Khoa Học Nhà nước, trong ngõ Thịnh Hào 1 và bài viết trong báo thì lại viết là khu tập thể Uỷ ban Kế Hoạch Nhà nước trong ngõ Thịnh Hào 1! ở đây thì bác Bùi Tín viết đúng vì trong ngõ Thịnh Hào 1 chỉ có khu tập thể Uỷ ban Khoa Học Nhà nước mà không có khu tập thể Uỷ ban Kế Hoạch Nhà nước! có thể BBT của báo đã lầm lẫn vì suy diễn từ chữ viết tắt trong văn bản là: TT UBKHNN! ( Khoa Học diễn ra thành Kế Hoạch!)


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 10:34:32
Phan Kane

Bravo Mr. Bùi Tín! đây là những viên đạn làm sập cái bệ của bức tượng bùn Hồ hôi hám mà lũ "vô sản" đần độn cố gắng giấu kín. Có hình ảnh đàng hoàng nữa chớ! cái taste của lão già dâm cũng quá tệ! đúng là taste của lũ hạ cấp!

Nhà xuất bản Sự Thật của lủ quỷ vô sản chuyên sản xuất cái gian dối. Hy vọng lũ "vô sản" bán nước biết mắc cở mà cút đi; để cho người tài đức có cơ hội kéo dân Việt ra khỏi cảnh khốn cùng.

Đại nghĩa sẽ thắng hung tàn, lấy chí nhân mà dẹp thay cường bạo.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 11:16:53
Ý Dân

Trích: "Trần Quốc Hoàn nổi tiếng dâm loạn đã nhiều lần cưỡng hiếp cô Xuân, bị cô chống lại quyết liệt, có cô Vàng là em họ ở cùng phòng với cô Xuân biết rõ. Nhiều lần con quỷ râu xanh này trói cô Xuân vào giường để cưỡng hiếp, hắn còn đe dọa 2 cô không được hé môi nói với ai, nhất là không được bẩm báo ông Hồ. Hoàn còn dương súng ngắn đe nẹt 2 cô rằng: "chúng mày liệu hồn, đến ông Hồ cũng nằm trong tay tao đây, hiểu chưa?". Thế rồi sau một cuộc cưỡng hiếp cực kỳ thô bạo, tên Hoàn sợ rằng cô Xuân sẽ báo với ông Hồ, Hoàn liền dựng lên một tai nạn xe ô tô trên đường đê gần làng Chèm vào tờ mờ sáng để thủ tiêu cô."

Tôi không đồng ý với bác Bùi Tín về những nhận định ghép tội nặng nề cho TQH để chạy tội cho HCM như trên.

Theo nhận định của cá nhân tôi:

1) Bà Nông Thị Xuân, người đã được Bộ Chính Trị chọn lựa để "phục vụ" HCM, đã sinh ra Nguyễn Tất Trung là điều có thật.

2) TQH và BCT tuy có liên quan đến cái chết của bà NTX, bất công đối với NTT nhưng không đóng vai trò then chốt mà chính là HCM.

3) Bản chất của HCM là người

* Thiếu thành thật: Đã tự ca tụng mình với bút danh Trần Dân Tiên
* Cao ngạo: Đã tự cho mình là "cha già dân tộc", hỗn láo cả với tiền nhân là Đức Trần Hưng Đạo
* Thiếu thủy chung: Không nhìn nhận người vợ chính thức là bà Tăng Tuyết Minh

Với bản chất như thế, thêm vào mục đích tô son trét phấn cho lãnh tụ của người cs, đã tạo nên một HCM thiếu tình người.

Nếu có tình người, TQH có cho ăn mật gấu cũng không dám tán tận lương tâm với người chăn gối cùng lãnh tụ của mình như thế.

Riêng với NTT đã được Vũ Kỳ nhận làm con nuôi. Trước khi nhắm mắt, không biết HCM có nhắn nhủ gì với người thư ký riêng của mình ?
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 11:21:50
VNam

Xin ông vui lòng chỉ dẫn cho tôi biết bằng chứng khoa học về điều khẳng định của ông:

"1) Bà Nông Thị Xuân, người đã được Bộ Chính Trị chọn lựa để "phục vụ" HCM, đã sinh ra Nguyễn Tất Trung là điều có thật."

Cám ơn ông.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 13:10:08
Ý Dân

Xin ông cũng vui lòng đọc kỹ những gì tôi đã viết: "Theo nhận định của cá nhân tôi"

Nhận định của một cá nhân có thể đúng hoặc sai, không phải là điều khẳng định như ông đã vội vàng qui trách, thưa ông.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 13:16:53
WNam

Xin ông vui lòng chỉ dẫn cho tôi biết bằng chứng khoa học về điều nghi ngờ của ông:

"1) Bà Nông Thị Xuân, người đã được Bộ Chính Trị chọn lựa để "phục vụ" HCM, đã sinh ra Nguyễn Tất Trung là điều KHÔNG có thật."

Cám ơn ông.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 14:32:37
Ý Dân

Trích bài chủ: "anh Nguyễn Tất Trung, con của ông Hồ Chí Minh và cô Nông Thị Xuân, một cô gái Tày quê ở làng Nà Mạ, xã Hồng Việt, huyện Hòa An, tỉnh Cao bằng. Cô được Trần Đăng Ninh, chủ nhiệm hậu cần quân đội chọn rồi đưa về Hà Nội nhằm "phục vụ" ông Hồ."

Tôi đồng ý với tác gỉa qua phần trích dẫn trên nên có nhận định (chứ không nghi ngờ) như đã viết. Thêm vào đó, tôi cũng đã cho biết nhận định của một cá nhân có thể đúng hoặc sai.

Còn riêng ông, nếu nghi ngờ, xin vui lòng góp ý với tác giả, hoặc lịch sự hơn ông có thể chứng minh nhận định của tôi sai.

Cảm ơn ông.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 19:17:59
WNam

Đọc lại cho kỹ ! Tôi hỏi VNam !!
Cực thân
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 20:17:29
VNam

To WNam

Ngay cái kiểu chọn nickname theo lối xảo thuật của kẻ tiêu nhân cũng chứng tỏ ông không đáng cho tôi tiếp chuyện lần thứ hai. Người Quét Sân sẽ có việc phải làm đây.

Thử tưởng tượng: Mở đầu một phiên toà. Nghi can /bị can được dẫn ra vành móng ngựa. Ông Công tố viên nhìn bị can dõng dạc nói : "Nào! Hãy chứng minh anh vô tội đi".

Cử tọa sẽ cười ầm lên và xì xào: "Vô duyên thúi! Trước tiên Công tố viên phải đưa ra chứng cớ buộc tội đã chứ! Nói chi mà ngu dữ rứa!"

Hơn nữa, văn minh nhân loại dạy chúng ta rằng: Khi chưa có phán quyết của công lý, nghi can cần được hưởng những suy đoán có lợi.
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 22:44:43
WNam

Trích: Hơn nữa, văn minh nhân loại dạy chúng ta rằng: Khi chưa có phán quyết của công lý, nghi can cần được hưởng những suy đoán có lợi. (VNam) ..

Như vậy cái thằng VC có văn minh không khi nó đem nhân dân ra đấu tố những năm 54-56? Và sau năm 75 nó đem cái văn minh nào để đánh "tư sản" một cách dã man vậy ? Bây giờ thằng "đầy tớ" bào cũng thành tay "tư bản đỏ" (có phần phải chứng minh không? về hỏi 80 triệu dân VN đó) ...như vậy là văn minh à ? CNCS là một chủ nghĩa văn minh của VNam ...giúp 100 tr người trên thế giới chết trong thê thảm ...

VC mà nói chuyện văn minh, thọc vào nách cười cũng không nổi !!
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 19:19:23
VNam

Quá dễ để chứng minh nhận định ông là sai.
Nhận định của ông là sai vì ông không đưa ra được một chứng cớ xác thực nào biện minh cho nhận định đó !
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 22:06:21
Ý Dân

Theo luận lý và trên tinh thần xây dựng:

Khi đồng ý một điểm nào đó với tác giả thì không nên đưa chứng cớ (dù có) để biện minh. Chứng minh là việc làm của tác giả nếu được đòi hỏi, chứ không phải của bạn đọc (khi đồng ý).

Ngược lại, nếu KHÔNG đồng ý với tác giả thì hoặc đòi hỏi tác giả phải chứng minh hoặc đưa chứng cớ để biện minh mới hy vọng thuyết phục.

Trong trường hợp này, ông là người không đồng ý với tác giả nhưng chưa đưa ra được chứng cớ phản bác thuyết phục nên tôi vẫn giữ nguyên nhận định Nguyễn Tấn Trung là con của bà NTX và ông HCM.

Một lần nữa, tôi xin xác nhận, nhận định của tôi có thể ĐÚNG hoặc SAI nhưng tôi vẫn tin tác giả cho đến khi có người nào đưa ra được chứng cớ để biện minh rằng tác giả sai.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 14:23:15
Mai Da

Phải công nhận quí vị có nhiều cao kiến về nội dung bài viêt! Phần tui thì trướt huơ như thế nầy:

Thời buổi này chuyện làm rõ nghi án đang bàn cãi chẳng có gì khó khăn cả. Và tui tin là giới "thẫm quyền" đều đã có sẳn rồi, kể cả CIA hoặc các cơ quan phản gián khác nữa. Chuyện sờ sờ ra đó đâu có khó khăn gì việc xác minh. Nhưng nội vụ chưa lòi ra ánh sáng chỉ vì những thế lực trong bóng tối thấy chưa cần đấy thôi! Còn bàn góp nầy, nọ, DNA... chỉ toàn là suy gẫm mua vui. Vấn đề lịch sử bi chừ đâu dễ lấp liếm đến như vậy. Đời xửa đời xưa mà người ta đã nói "lấy thúng úp voi", "lấy nón che mặt trời", "Kim giấu trong dẻ cũng có ngày lòi ra"... huống gì thời buổi nầy!

Tui ghi nhận bài viết như một xúc động rất nhân bản và không màn đến những râu ria chính trị. Sự "xúc động" thì dĩ nhiên có đúng có sai nhưng chí ít cũng dậy lên trong tâm thức tui chút tình người còn sót lại.

Phải chăng người Việt mình bị ai đó ném vô vòng máu lệ cả hơn nửa thế kỷ nên hơi bị.. quen tính vô cảm về tính người chăng? Dẫu gì, khi nhìn mấy tấm ảnh của cô NTX cũng không tránh khỏi bùi ngùi cho thân phận hồng nhan. Còn đọc lá thư của chồng cô Vàng thì, tui tin, lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát khỏi!


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 14:54:02
Ho Hui

Tôi thì tôi vẫn thấy cái giả thuyết anh Trung là "máu mủ" của Trần Quốc Hoan là có cơ sở vì :

-Thứ nhất ,ông Hồ có sở thích (hobby) cuỗm vợ của đồng chí như trường hợp Nguyễn Thị Minh Khai là vợ của Lê Hồng Phong (mà cả thế giới đều biết và có bằng chừng ,văn bản hẳn hoi) ,thế nên ,rất có thể là khi ông nhìn thấy cô Nông Thị Xuân - vốn là "người" của Trần Quốc Hoàn - hạp nhãn nên ông không cầm (con lợn) lòng được và buộc đàn em phải "nhường" cho ông ,nhưng trớ trêu là cô Xuân đã có mang với Trần Quốc Hoàn ,và như thế ,thảm kịch đã xẩy ra với cô Xuân và với người con của cô là Nguyễn Tất Trung .

Cũng có thể giả thuyết rằng : Để cân bằng cuộc sống sinh lý cho ông Hồ ,BCT/ĐCS đã giao cho Trần Quốc Hoàn tìm một người hợp ý ông Hồ để phục vụ cho ông ta ,nhưng ,Trần Quốc Hoàn vốn là đầu xỏ công an ,với bản chất vô liêm nên đã "nếm" cô Xuân trước khi giao cho ông Hồ và đồng thời cũng vì thế nên ngựa quen đường cũ ,ngay trong thời gia cô Xuân đã là người của ông Hồ thì Hoàn vẫn tiếp tục " Bác cùng (chúng) cháu hành quân" (hay hành lạc cũng thế) ...và dĩ nhiên ông Hồ biết việc nên đã cho thủ tiêu cô Xuân và những người thân của cô cũng như muốn xoá bỏ cái "kết quả" ngoài ý muốn của ông Hồ là anh Trung ....và thảm kịch đả xẩy ra như các nhân chứng sống đã tiết lộ.

-Thứ hai , là vì Trung không phải con ruột của ông Hồ ,hoặc là con ruột của ông Hồ nhưng lại cũng là con của người đàn bà "bất trung" nên ông Hồ và đảng CSVN (dĩ nhiên) không thể cho anh Trung hưởng bất cứ một quyền lợi nào ngoài việc cho được sống và được có gia đình....Điều này thì đã là một ân huệ lớn với anh trong một chế độ "Bất Cận Nhân Tình" như chế độ CS của ông Hồ .


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-09 18:57:00
thien duc

Mong các bạn đọc chú ý, chủ đích của tác giả Bùi Tín đưa ra là nhằm khơi lại một vụ án lịch sử nói chung, và là chuyện nội bộ gia đình họ Hồ nói riêng.

Thế nhưng dù là chuyện riêng hay chuyện chung đều có liên quan đến Nông Ðức Mạnh. Thật vậy Nông Ðức Mạnh là tổng bí thư đảng tất nhiên phải có trách nhiệm làm sáng tỏ sự thật cho ông Hồ. Ngoài ra với tư cách là cùng thân phận với Trung, “con rơi của họ Hồ”, Nông Ðức Mạnh càng phải làm sáng tỏ chuyện này mới hạp đạo lý anh em cùng cha khác mẹ với Trung.

Một câu hỏi được đặt ra là tại sao vụ án của Trung và Nguyễn Thị Vàng xảy ra trong thời gian Nông Ðức Mạnh cai trị lại không được làm sáng tỏ. Nông Ðức Mạnh đã hưởng lợi lộc gì khi ém nhẹm vụ án không cho mở cuộc điều tra minh bạch trong phạm vi quyền hạn và khả năng của mình?


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 01:54:59
http://www.iht.com

nguyễn hiền

Tôi thù VC vì VC làm khổ đời tôi và đất nước tôi. Tôi nghĩ anh Trung hận thù VC hơn tôi nhiều nhưng chưa có cơ hội để nói. Tôi may mắn hơn anh Trung là đã từ chối thiên đường VC và sức khỏe tôi hình như nguyên vẹn không như anh Trung bị VC tiêm thuốc để trở thành người điên.

VC ác như thế thì chỉ có Tàu mới trị chúng(VC), chứ chúng ta chưa làm gì được đối với bọn tàn bạo này. Bọn VC phải đền tội vì chúng có những tội ác tày trời với đứa bé thơ chào đời không biết ai là cha mình. Muốn thắng VC tâm hồn phải gổ đá, không chơi trò tình cảm với VC. Tôi sẽ trả thù cho Anh Trung và sẽ tìm đủ mưu chước bẩn để đánh tan bọn ác VC, ước mong đem niềm vui hạnh phúc cho những ai là nạn nhân của chế độ VC.


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 13:55:32
Tâm Việt

Ông Hồ theo Tam Điểm

Coi đề mục dưới cuối, tai họa từ ông hồ và đảng cộng sản
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 15:10:20
Tâm Việt

Xin vào daiviet.org homepage phần link Lịch sử Việt Nam cận đại, có các bài về ông hồ và hình ảnh NTX cùng nhiều hình ảnh của các vua nhà Nguyễn

Bức Thư Mật liên quan đến cuộc đời của Hồ Chí Minh
....“Không được hỗn, tôi là vợ ông chủ tịch nước”.

 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-11 09:43:46
nguyen3112

LINK2 HOÀNG VĂN HOAN:

Hồ Chủ tịch bị bắt ở Trung Quốc [www.talawas.org]

TRÍCH:..."Tháng 7- 1943, Quân khu bốn quan sát biết là một nhân vật hoạt động quốc tế, Trương Phát Khuê liền chuyển về Bộ chính trị Quân khu và giao cho tướng Hầu Chí Minh, phụ trách việc “cảm hóa”.

Đối với Hồ Chủ tịch, Hầu Chí Minh tỏ vẻ kính nể, thường ngồi cùng ăn uống và trò chuyện rất bình đẳng, nhưng tìm hiểu về thân phận thì Hồ Chủ tịch cự tuyệt không trả lời. Sau do sự phát giác của nội tuyến [8] thì mới biết rõ Hồ Chí Minh là Lý Thụy, là Nguyễn Ái Quốc, là Hoàng Quốc Tuấn, là lãnh tụ cộng sản và lãnh tụ Việt Minh. "...


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 18:20:35
kiet tran

Trích từ bài chủ :

Hoàn còn dương súng ngắn đe nẹt 2 cô rằng: "CHÚNG MẦY LIỆU HỒN , ĐẾN ÔNG HỒ CŨNG NẰM TRONG TAY TAO ĐÂY , HIỂU CHƯA ? " . Thế rồi sau một cuộc cưỡng hiếp cực kỳ thô bạo, tên Hoàn sợ rằng cô Xuân sẽ báo với ông Hồ, Hoàn liền dựng lên một tai nạn xe ô tô trên đường đê gần làng Chèm vào tờ mờ sáng để thủ tiêu cô.

Câu :
" CHÚNG MẦY LIỆU HỒN , ĐẾN ÔNG HỒ CŨNG NẰM TRONG TAY TAO ĐÂY , HIỂU CHƯA "
không biết ông Bùi Tín trích ở đâu?
Trong bức thư của vợ chồng cô Nguyễn thị Vàng không có câu này.
Hay chính ông Bùi Tín đặt ra , gắn vào miệng Trần Quốc Hoàn ?

Trích thư vợ chồng Nguyễn thị Vàng :

Chị xô nó ra nói:
“Không được hỗn, tôi là vợ ông chủ tịch nước”.
Nó cười một cách nhạo báng:
“Tôi biết bà to lắm nhưng sinh mệnh bà nằm trong tay tôi”.
Rồi nó lại nói: “Sinh mệnh tất cả dân tộc Việt nam, kể cả bố mẹ anh chị nhà bà cũng nằm trong tay tôi. Tôi muốn bắt ở tù, thủ tiêu đứa nào tuỳ ý. Và tôi nói cho bà biết cụ già nhà bà cũng không ngoài tay với của tôi”.
.......................................
Lúc đó , năm 1957 , ông Hồ đang ở tột đỉnh quyền lực , vừa là Tổng bí thư đảng vừa là Chủ tịch nhà nước , lại vừa sau " chiến thắng Điện Biên Phủ " , còn bộ trưởng công an Trần Quốc Hoàn ( do chính ông Hồ đưa lên và ông Hồ muốn cất chức của Trần Quốc Hoàn bất cứ lúc nào cũng được ) là cái gì mà dám nói " SINH MỆNH ÔNG HỒ NẰM TRONG TAY CỦA Y ". Dẫu Trần Quốc Hoàn có 10 lá gan cũng không dám nói như vậy . Ngay cả Trường Chinh , Nguyễn Lương Bằng , Võ Nguyên Giáp , Phạm văn Đồng....mà quyền lực trong đảng hơn Trần quốc Hoàn xa , cũng sợ hãi và răm rắp thi hành lệnh của ông Hồ.....
................
Ông Hồ muốn cô Nguyễn thị Xuân chết nên Trần Quốc Hoàn mới dám làm vậy . Chắc có rất nhiều mắc mứu giữa 3 người :
Hồ Chí Minh
Nguyễn ( Nông ) thị Xuân và
Trần Quốc Hoàn
Có thể đây là cuộc tình tay 3 như một số vị đã đề cập ở trên mà Trần Quốc Hoàn đến trước Hồ Chí Minh , vì TQH qua trung gian Trần Đăng Ninh ( thủ hạ cũ của TQH như trong thư của Nguyễn thị Vàng cho biết ) quen NTX trước . Và TQH đi đón NTX từ Cao Bằng về cho HCM . Trên đường đi không biết chuyện gì xảy ra . Ngoài ra trong những ngày Nông TX không vào với HCM , TQH đến nhà cưỡng hiếp Nông TX .
Trong thư nói chuyện này xảy ra sau khi cô Nông TX hạ sinh Nguyễn TT .
Nhưng trước đó thì sao , khi NTX mới về phục vụ ông Hồ , có thể TQH đã có đến với cô vì cô là người cũ ( nếu là người lạ , TQH đâu dám sàm sỡ )
Ông Hồ 66 tuổi vào năm 1956 , năm sinh của Nguyễn TT( nếu ông Hồ sinh năm 1890 ) , không biết ông đủ sức có con không , hay là con của TQH ???

Đọc những bài ông Bùi Tín viết , tôi cảm thấy ông Hồ luôn luôn " vô tư " , không dính líu đến tội ác nào cả ...
Ở đây tất cả mọi tội lỗi đổ hết trên đầu Trần Quốc Hoàn , một tên lưu manh dâm ác . Nói vậy không phải bênh vực gì tên này , nhưng muốn nói rằng ông Bùi Tín không công bằng , tránh né khi nói đến tội ác Hồ Chí Minh .
Cũng như trong Cải cách ruộng đất , ông Bùi Tín đỗ lỗi cho cố vấn Tàu và các người khác như Hồ Viết Thắng ,


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 18:26:23
kiet tran

Đọc những bài ông Bùi Tín viết , tôi cảm thấy ông Hồ luôn luôn " vô tư " , không dính líu đến tội ác nào cả ...
Ở đây tất cả mọi tội lỗi đổ hết trên đầu Trần Quốc Hoàn , một tên lưu manh dâm ác . Nói vậy không phải bênh vực gì tên này , nhưng muốn nói ông Bùi Tín không công bằng , tránh né khi nói đến tội ác Hồ Chí Minh .
Cũng như trong Cải cách ruộng đất , ông Bùi Tín đỗ lỗi cho cố vấn Tàu và các người khác như Hồ Viết Thắng , Trường Chinh , Hoàng Quốc Việt v.v.....chứ không đã động gì đến Hồ Chí Minh là nhân vật chính đã phát động Cải cách ruộng đất (cho rằng ông Hồ là người bị động ) .

Trong vụ giết người tập thể Tết Mậu Thân ở Huế , ông Bùi Tín lại đỗ lỗi cho cấp dưới , trên đường rút chạy vì quấn chân , buộc phải giết để lấy đường chạy cho dễ , hoặc vì bom đạn " Mỹ Ngụy " chớ không phải lệnh của lãnh đạo ( Hồ Chí Minh , Võ Nguyên Giáp v.v..... ) .

Nói chung , chúng tôi không tin ông Bùi Tín đâu , bởi nói tới nói lui ông Bùi Tín cũng muốn gỡ tội cho lão Hồ .

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-10 18:30:36
Tâm Việt

Ông Hồ đâu có chính tay giết người, ông chỉ đốt nhà mà lỗi tại người trong nhà chậm chân nên chết cháy thôi!


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-11 08:03:38

xtt

"Thần tượng" HCM cứ từng mảng, từng mảng rơi rụng trong thời buổi Internet này!

Cám ơn tác gỉa về những tấm hình quý gía làm bằng chứng cho giai đoạn lịch sử đầy kịch tính này. Mong rằng tác gỉa cho phổ biến tiếp các tài liệu khác để mọi người được rõ ngọn ngành hơn về HCM.

Trên nguyên tắc chúng ta còn "được" đảng cho "học tập tư tưởng và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh" trong bốn (4) năm nữa. Hy vọng với sức phấn đấu của toàn dân, chúng ta có thể học gấp rút, học vượt chỉ tiêu để chúng ta có thể rút ngắn lại thời gian cho công cuộc học tập này. Sau đó nhân dân sẽ dùng sức lực để làm những chuyện cấp bách, thiết thực khác, vì đất nước VN chúng ta đã bị phí thời gian quá nhiều rồi.

Nhân đây chúng tôi cũng mạn phép tác gỉa và bạn đọc để đăng lại bài này + một số ý kiến bạn đọc trong website của chúng tôi.

Xin cám ơn tất cả,
xtt


Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-11 19:44:32
Lê Văn

Xin được ghi lại vài đoạn ông Bùi Tín nói về cụ Hoàng Minh Chính trong cuộc phỏng vấn với đài RFA (Á Châu Tự Do) mới đây.

"Cái mà ảnh ngồi nói với tôi nhiều nhất mà có tính chất góp ý là anh em nên làm cho bà con ta ở cộng đồng này (hải ngoại), những người gốc Miền Nam cũng hiểu thấu cái đau đớn tủi nhục của bà con Miền Bắc suốt một thời gian dài chịu đựng gánh nặng mácxít-lêninnít, bị mất tự do và bị khốn khổ trong cải cách ruộng đất, và trong đời sống hàng ngày bị thiếu thốn và khốn khổ biết ngần nào.

"Đồng thời làm thế nào để bà con Miền Bắc biết được nỗi hờn tủi, đau khổ, nhục nhã của người Miền Nam,của bà con ruột thịt ở Miền Nam phải chịu qua cái cải tạo, qua hàng trăm trại tù sau 30 tháng 4-1975, nhất là trong sự kiện thuyền nhân bà con ta hàng chục vạn người lênh đênh trên mặt biển mà không biết cơ man nào những người bị chết như thế.

"Ảnh nói như thế và ảnh lại khóc. Có nghĩa là ảnh nhắc lại tình nghĩa Bắc - Nam, cái tình cảm Bắc - Nam, cái san sẻ đau khổ, thông cảm cái đau khổ của Miền Bắc với đồng bào Miền Nam và cái đau khổ của đồng bào Miền Nam đối với Miền Bắc, để mà cùng nung nấu cái chuyện là nguyên nhân đều là nạn nhân của cái chủ nghĩa độc đảng, của cái chủ nghĩa độc đoán và độc tài.

"Và ảnh nhắc đi nhắc lại cái gì "độc" cũng đều tai hại: độc quyền, độc đảng, độc tài. Và ổng nói rất rõ là tất cả các nước khác mà lên được là vì người ta có tự do: tự do bầu cử, tự do báo chí, tự do tôn giáo v.v. Tất cả những thứ ấy ổng nhắc đi nhắc lại mãi."

"[...] Ảnh bảo khi nào mà tuổi trẻ vào cuộc cùng với những người già dặn thì tuổi trẻ sẽ là lục lượng kế thừa, và lực lượng kế thừa đó thông minh hơn, có ý chí hơn, gắn liền với thời đại hơn. Ảnh bảo tất cả bài toán dân chủ là mình có truyền lại cho tuổi trẻ, lập nên những tổ chức vững mạnh và rộng rãi khắp các tỉnh thành ở trong nước và bắt tay với tuổi trẻ ngoài nước thì lúc ấy mới có thể làm nên chuyện. Và ổng bảo là chính lúc này là lúc đã làm nên chuyện đấy. [...]"

LV
 

Re: Không thể bất công kéo dài đến vậy (II)
2008-02-12 13:15:12http://dcvonline.net

macviethong
Poland

Tác giả Bùi Tín trả lời bạn đọc DCVOnline (macviethong post giúp vì tác gỉa không thể log in để góp ý kiến)

Tôi đã đọc gần 200 ý kiến của các bạn. Cảm kích lắm. Hoan nghênh cả ý khen và ý chê. Cổ học Tinh Hoa có câu "Người chê ta đúng, ấy là Thầy ta vậy."

Chuyện ai giết cô Xuân? ông Hồ Chí Minh có phải là thủ phạm? Tôi chưa trả lời được, vì chưa có bằng chứng. Tôi chỉ kể theo lời anh thương binh kể lại lời cô Vàng. Tôi giữ thái độ công bằng, khách quan, không thể yêu ai nói tốt thêm, ghét ai nói xấu thêm.

Về thái độ đối với HCM, xin các bạn dọc và nghe lại cuộc phỏng vấn nhiều kỳ của cô Mạc Việt Hồng (Đàn Chim Việt) năm 2007 thì rõ. Tôi công nhận ông Hồ năm 1918-1919 ở Pháp, khi hợp tác với các nhà yêu nước Phan Chu Trinh, Phan văn Trường... làm chủ bút báo Paria (Người cùng khổ) và cùng viết Bản án chủ nghĩa thực dân Pháp, thì có thể coi là người yêu nước, không ai phủ nhận được. Sau đó khi ông Hồ theo CS, theo chủ nghĩa Mác Lê, rồi 1924 sang Moscow thì ông ta lao sâu vào sai lầm và khi đem học thuyết sai vào VN áp dụng hàng hơn nửa thế kỷ tàn phá đất nước thì không thể nào coi là yêu nước được. Yêu nước kiểu ấy còn tệ hại gấp triệu lần không yêu nước.

Chính một mục tiêu tôi theo đuổi là hạ bệ triệt để thần tượng HCM được đCS sùng bái và áp đặt sự sùng bài cho toàn dân, không phải bằng chửi rủa mà bằng lý lẽ, bằng chứng, lập luận có sức thuyết phục, kiên trì đối thoại và từng bước chính phục những người còn bị CS tuyên truyền lừa dối. Chửi rủa không có lý lẽ không giải quyết được gì, chỉ làm khó thêm cho thuyết phục.

Tôi rất hoan nghênh ý kiến các bạn Trúc Lê, Truc Việt, Phan Kane, Tường Trị, Hoàng Nam, Lê Văn ...; tôi bác bỏ những lời lẽ xấc xược của NguyenVN, VNam chụp mũ tôi là " mật vụ cao cấp CS " , "thao túng cộng đồng", "làm gián điệp đôi", còn chất vấn tôi "bắt bỏ tù bao nhiêu chiến sỹ VN CH" ( tôi là nhà báo thì bỏ tù ai ), vu cáo tôi là " trở cờ kiếm cháo", gọi tôi là chuột, sâu, là mọt, cật vấn tôi theo phe nào? Xin hỏi các người ấy đã làm được chút gì cho dân tộc, cho đất nước? đã cống hiến chút gì cho cuộc đấu tranh gay go cho dân chủ, hay chỉ gây trở ngại đáng hổ thẹn.

Tất cả câu hỏi ấy tôi đã trả lời minh bạch, không chút úp mở, mơ hồ. Hãy đọc kỹ 5 cuốn sách và 200 bài báo của tôi trên mạng thì rõ lập trường tôi tiến triển ra sao. 6, 7 năm về trước sự nghi ngờ với tôi còn có thể có lý do tồn tại, đến nay mà còn coi tôi là " đặc công đỏ " thì là hơi kém , chậm về nhận thức đấy!

Tôi không chút giận ghét gì những con người ấy, chỉ thương hại họ quá non nớt về chính trị, khuyên họ có suy nghĩ lành mạnh, tự rèn luyện thành người có ích, có lương tâm và văn hóa, cống hiến cho sự nghiệp dân chủ hóa.

Cám ơn BBT DCV và bạn đọc DCV.

Bùi Tín -( Pháp.)


Con trai ông Hồ bị tố cáo chiếm 4.2m2 đất hàng xóm,
các báo ở Hà Nội chia 2 phe trong vụ tranh chấp

Tuesday, February 12, 2008  - by Nguoi Viet, Inc.

Nguồn: www.nguoi-viet.com

HÀ NỘI, (NV) - Trong bài “Không thể bất công kéo dài đến vậy” gửi cho nhật báo Người Việt (đã đăng vào các ngày 9 tháng 2 và 11 tháng 2), ông Bùi Tín cho biết, người con trai ngoài giá thú giữa ông Hồ Chí Minh với bà Nông Thị Xuân là Nguyễn Tất Trung, từng được ông Vũ Kỳ, thư ký riêng của ông Hồ Chí Minh, nuôi dưỡng rồi đổi tên thành Vũ Trung, đã lấy một phụ nữ tên là Lưu Thị Duyên vào năm 1988. Họ có một đứa con trai đặt tên là Vũ Thanh, sau đó đổi tên là Nguyễn Thanh Trung, năm nay 16 tuổi.

Vào lúc này, ông Vũ Trung đang là một bên trong một vụ tranh chấp đất ở Hà Nội. Trong hàng ngàn vụ tranh chấp nhà, đất đã và đang xảy ra tại Việt Nam, vụ tranh chấp có liên quan tới ông Vũ Trung thuộc loại “nhỏ” bởi diện tích đang tranh chấp chỉ có 4.2m2.

Bình thường, báo giới Việt Nam ít khi nào lên tiếng về những vụ tranh chấp mà cả tính chất lẫn quy mô “nhỏ” như vậy. Cũng vì vậy, vụ tranh chấp vừa kể, thật sự là bất thường khi có ít nhất ba tờ báo cùng đề cập tới vụ này theo hai hướng hoàn toàn “chỏi” nhau.

Ðang là những người xử sự càn rỡ...

Trên mục “Bạn đọc và tòa soạn” số ra ngày 24 tháng 12 năm 2007, tờ Ðại Ðoàn Kết giới thiệu lá thư của công dân Lưu Tiến Ðạt. Ông Ðạt kể: “Mảnh đất tại 69 Thịnh Hào I, phường Hàng Bột, quận Ðống Ða, Hà Nội thuộc quyền sử dụng hợp pháp của gia đình tôi, có đủ giấy tờ nhà đất, diện tích trên 400m2, sát khu tập thể của Viện Thiết Kế Công Nghiệp Hóa Chất. Ranh giới đất giữa gia đình tôi và Viện Hóa được xác lập từ những năm 1980 khi xây khu tập thể. Gia đình tôi có ngõ đi riêng, tách biệt với khu tập thể. Từ trước tới nay, giữa gia đình tôi và các hộ trong khu tập thể không có tranh chấp khiếu kiện gì”.

Theo ông Ðạt: “Khoảng tháng 4 năm 2006, vợ chồng Lưu Thị Duyên và Vũ Trung đến mua căn hộ 102 của khu tập thể. Ngày 17 tháng 10 năm 2006, vợ chồng Duyên-Trung tự ý phá bỏ tường chịu lực của khu tập thể, phá bỏ rào sắt, trổ cửa trái phép sang đất của gia đình tôi và chiếm 4.2m2 đất của nhà tôi. Họ ngang nhiên đập phá tường rào, di chuyển tài sản và lăng mạ, chửi bới vợ chồng tôi.

Ðể đảm bảo an toàn tính mạng và tài sản của gia đình, tôi đến công an phường trình báo về hành vi phạm pháp, côn đồ của vợ chồng Duyên-Trung thì công an phường nói rằng việc này thuộc thẩm quyền của UBND phường, công an không liên quan. Tôi gửi đơn kêu cứu tới UBND phường thì phường bảo rằng an ninh trật tự thuộc công an phường. Tôi bất lực không biết tin ai?

Mãi đến ngày 24 tháng 11 năm 2006, sau nhiều lần kêu cứu tới các cấp thì UBND phường Hàng Bột mới có quyết định số 337/QÐ-UBND trả lời tôi nhưng không có biện pháp ngăn chặn hành vi vi phạm của vợ chồng Duyên-Trung. Sau đó, ngày 1 tháng 3 năm 2007, công an quận Ðống Ða có văn bản gửi tôi về việc xảy ra ngày 17 tháng 10 năm 2006, nội dung: ‘...Chỉ huy công an quận đề nghị chỉ huy công an phường Hàng Bột gửi công văn kiến nghị UBND phường Hàng Bột có biện pháp cưỡng chế, yêu cầu gia đình bà Duyên khôi phục lại nguyên trạng phần đã đục phá, cơi nới trái phép, tránh để xảy ra mâu thuẫn; yêu cầu đồng chí Nguyễn Khắc Bơ, cảnh sát khu vực, đồng chí Vũ Văn Thọ, cảnh sát trực ban ngày 17 tháng 10 năm 2006 và chỉ huy công an phường Hàng Bột kiểm điểm trách nhiệm để xem xét xử lý. Giao đồng chí Trưởng công an phường Hàng Bột tổ chức điều tra, làm rõ có hay không việc gia đình bà Duyên thuê đối tượng đầu gấu đe dọa hành hung ông Ðạt ngày 17 tháng 10 năm 2006... ’ ’.”

Ông Ðạt kể tiếp: “Ðến ngày 26 tháng 6 năm 2007, trước sự bức xúc của nhân dân, tổ kiểm tra liên ngành thanh tra xây dựng quận, thanh tra nhà nước quận, UBND phường, công an phường mới đến lập biên bản vi phạm pháp luật của vợ chồng Duyên-Trung và yêu cầu chấm dứt ngay hành vi vi phạm, khôi phục lại hiện trạng ban đầu trong vòng 5 ngày. Thiết tưởng sự việc đã được làm rõ, nhưng sau đó thì yêu cầu này cũng chỉ nằm trên giấy và tính mạng, tài sản của gia đình tôi vẫn bị xâm phạm, đe dọa. Ngày 26 tháng 7 năm 2007, UBND quận Ðống Ða lại ra quyết định số 2826/QÐ-UB về việc giải quyết đơn thư của tôi, nội dung: ‘...Việc xử lý vi phạm trật tự xây dựng phần công trình không phép (dựng lồng sắt quây phần diện tích 4.2m2 tầng 1 phía sau khu tập thể) của gia đình bà Lưu Thị Duyên, ông Vũ Trung để trả lại nguyên trạng ban đầu thuộc thẩm quyền của UBND phường Hàng Bột... ’ ’.”

Ông Ðạt thắc mắc: “Vì sao mà quyết định của UBND quận lại lập lờ đến vậy: Vợ chồng Duyên-Trung đã đập tường chịu lực của nhà 5 tầng (là ranh giới ngăn cách nhà tôi với khu tập thể) mở 1 cửa đi, 1 cửa sổ, dựng rào sắt chiếm đất của gia đình tôi nhưng trong quyết định lại chỉ nêu dựng lồng sắt quây... Dựng lồng sắt để làm gì khi không có cửa? Quyết định lại đẩy về cho phường giải quyết và thực hiện nhưng không xử lý trách nhiệm việc để xảy ra vi phạm, biện pháp, thời gian khắc phục...

Ðề nghị lãnh đạo UBND thành phố xem xét, bảo vệ tính mạng và tài sản gia đình tôi, xử lý nghiêm những hành vi vi phạm pháp luật”.

Ðột nhiên trở thành nạn nhân của... pháp luật

Sau khi tờ Ðại Ðoàn Kết đăng lá thư kể trên, ngày 18 tháng 1 năm 2008, trong mục “Ðiều tra qua thư bạn đọc”, tờ Hà Nội Mới cho biết: “Bà Lưu Thị Duyên, chủ sử dụng đất hợp pháp của căn hộ số 102, khu tập thể Ủy Ban Kế Hoạch Nhà Nước (phường Hàng Bột, quận Ðống Ða) gửi đơn đến báo Hà Nội Mới phản ánh việc gia đình bà không được cấp phép xây dựng nhà trên diện tích đất đã được cấp “sổ đỏ”, dù gia đình đã hoàn thiện các thủ tục theo quy định”.

Cũng theo tờ báo này: Ngày 27 tháng 6 năm 2006, UBND quận Ðống Ða đã cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho vợ chồng bà Lưu Thị Duyên, diện tích là 55m2 (bao gồm cả phần hành lang phía sau là 4.2 m2). Thế nhưng phần hành lang phía sau này đã bị ông Lưu Tiến Ðạt (chủ nhà đối diện) sử dụng để tập kết phế liệu. Sau nhiều lần đề nghị chính quyền phường can thiệp nhưng không xong, gia đình bà Duyên đã tự dựng lồng sắt trên hành lang phía sau. Việc này đã bị chính quyền phường Hàng Bột xử phạt, buộc tháo dỡ lồng sắt và phải xin phép xây dựng. Tờ Hà Nội Mới viết: “Gia đình bà Duyên đã nghiêm chỉnh chấp hành, tự dỡ lồng sắt đồng thời hoàn thiện hồ sơ xin phép xây dựng gửi phòng xây dựng đô thị quận Ðống Ða...”.

Ngoài ra, theo tờ Hà Nội Mới: “Xí Nghiệp Quản Lý và Phát Triển Nhà số 2 khẳng định việc bán nhà theo nghị định 61/CP cho hộ bà Lưu Thị Duyên diện tích 55m2 bao gồm cả phần hành lang phía sau, đã được quận Ðống Ða cấp sổ đỏ là đúng quy định. Thế nhưng ngày 3 tháng 12 năm 2007, phòng xây dựng và đô thị lại có văn bản thông báo với gia đình bà Duyên về việc thanh tra quận đề nghị tạm dừng cấp phép xây dựng cho gia đình bà vì có đơn tố cáo của ông Lưu Tiến Ðạt”.

Tờ Hà Nội Mới nhận định: “Quan sát thực tế chúng tôi nhận thấy, hầu hết các gia đình lân cận nhà bà Duyên đều đã xây dựng, cải tạo hành lang phía sau thành phòng ở, khu phụ từ nhiều năm nay, duy chỉ có nhà bà Duyên vẫn phải... đợi để được ‘xem xét’. Bà Duyên cho rằng, hồ sơ xin cấp phép xây dựng của gia đình đã đầy đủ và hợp lệ. Việc cơ quan cấp phép ‘tạm dừng để kiểm tra’ trong khi cơ quan quản lý nhà đã có văn bản trả lời, rõ ràng là không thỏa đáng, ảnh hưởng đến quyền lợi chính đáng của gia đình bà. Ðề nghị quận Ðống Ða nhanh chóng kiểm tra vụ việc trên, có quyết định trả lời khiếu nại của các bên liên quan để bảo đảm an ninh trật tự trong khu vực cũng như quyền lợi hợp pháp của công dân.”

Ngoài tờ Hà Nội Mới, tờ Ðời sống và Pháp luật cũng có một bài tương tự trong mục “Tiếp cận công lý” và tờ báo này cũng nhận định: “Theo quy định của pháp luật, rõ ràng hồ sơ xin cấp phép xây dựng của gia đình ông Trung là đầy đủ và hợp lệ. Do vậy, việc Phòng Xây Dựng Ðô Thị quận Ðống Ða chưa cấp giấy phép xây dựng cho gia đình ông Trung với lý do có đơn khiếu nại là không thỏa đáng. Ðề nghị UBND quận Ðống Ða kiểm tra và giải quyết khiếu nại của gia đình ông Trung theo đúng quy định của pháp luật”.

Vì cha ăn mặn...

Khoan bàn đến chuyện đúng-sai, thật-hư trong vụ tranh chấp kể trên, mục tiêu của chúng tôi chỉ nhằm cung cấp thêm thông tin liên quan đến con cháu ông Hồ Chí Minh.

Các ông Vũ Thư Hiên, Nguyễn Minh Cần đã từng kể nhiều về bà Nông Thị Xuân trong một số hồi ký, bài viết. Theo nhiều nhân chứng và tài liệu, bà Nông Thị Xuân là một phụ nữ người Tày, quê ở làng Nà Mạ, xã Hồng Việt, huyện Hòa An, tỉnh Cao Bằng, bị Trần Ðăng Ninh, chủ nhiệm hậu cần quân đội chọn, đưa về Hà Nội "phục vụ" ông Hồ Chí Minh. Sau khi sinh một đứa con trai, bà Xuân đã bị Trần Quốc Hoàn, bộ trưởng công an thời đó, thủ tiêu.

Trong bài viết đã dẫn, ông Bùi Tín cho biết thêm về số phận ông Vũ Trung: “Ông Sao Ðỏ-Nguyễn Lương Bằng đưa bé Trung về gia đình được vài tháng trong năm 1957, rồi giao lại cho gia đình Tướng Chu Văn Tấn trên Thái Nguyên vài năm. Sau đó, các bà Hội Phụ Nữ Cứu Quốc Trung Ương đưa chú bé vào trại mồ côi của hội, rồi vào trường Nguyễn Văn Trỗi dành cho con liệt sĩ...

Vào những năm 1967-1968, cậu bé Trung thông minh, nhanh nhẹn, bắt đầu tìm hiểu thế giới xung quanh, bắt đầu tò mò về căn cước thật của mình thì 2 đợt ốm nặng ập đến, có lúc tưởng như không qua khỏi. Bóng đen của tên ‘lưu manh xứ Nghệ’ trở thành trùm công an cộng sản-quỷ dâm ô Trần Quốc Hoàn lại hiện ra. Tên này lo sợ bị lật tẩy, đã dùng thủ thuật an ninh cộng sản được thầy Tàu tiếp tay, cho cậu bé uống và tiêm nhiều lần thuốc độc, thuốc lú, gây thần kinh hỗn loạn, khi quên khi nhớ, có lúc như ngớ ngẩn, có khi ngồi thừ vô cảm hàng buổi, mất hẳn sinh khí, như kẻ vô hồn. Ông Hồ mất vào tháng 9 năm 1969 khi cậu Trung vừa ra khỏi cơn ốm dài. Trước khi mất, ông chỉ mong được đi gặp cụ Mác, cụ Lê, quên khuấy còn có đứa con bị bỏ rơi đang băn khoăn về lý lịch thật của mình.

Cái may cho cậu Trung là sau khi ông Hồ mất, ông Vũ Kỳ, thư ký riêng lâu năm (từ năm 1948) của ông Hồ đón Trung về gia đình, nhận Trung làm con nuôi, coi như con đẻ của mình, đi học trường phổ thông Chu Văn An cạnh Hồ Tây cùng 2 con ông là Vũ Quang và Vũ Vinh, cùng độ tuổi với Trung. Ðây là thời kỳ ổn định, ấm cúng nhất của anh Trung, nhưng bệnh đau đầu dai dẳng không cho anh vào được trường đại học.

Vì bị bệnh, học không đến nơi đến chốn, nên Trung khó kiếm việc làm. Có lúc làm giữ kho, bảo vệ công xưởng. Khi sức khỏe khá, 2 vợ chồng mở quán cà-phê, ở sau ga Hàng Cỏ-Hà Nội, rồi dời về cổng trường Ðại Học Bách Khoa. Có lúc gia đình anh ở số nhà 31 phố Lê Thanh Nghị, có lúc ở tại phòng 102 - khu tập thể Ủy Ban Khoa Học Nhà Nước trong ngõ Thịnh Hào 1. Lâu nay anh được tự do tiếp bè bạn hơn trước, không khí chung của xã hội dễ thở hơn, tính công khai minh bạch và quyền tự do công dân được khẳng định dần.

Trước đây, thế lực an ninh luôn vây bủa, kiềm chế cuộc sống của gia đình Trung, kiểm tra mọi mối quan hệ, vừa đe dọa, vừa mua chuộc. Gần dây, kinh tế khá lên, họ cấp cho nhà khá rộng, rồi phong lên là sĩ quan trong danh sách, nhận lương cấp thượng tá, cốt để vợ chồng tránh những quan hệ xã hội rộng rãi khó kiểm soát”.

Ông Bùi Tín nhận xét: “Trong xã hội Việt Nam suốt nửa thế kỷ qua, không có một con người nào sống trong tình trạng cay đắng đặc biệt như anh Trung. Anh bị mất quyền được là mình. Anh luôn phải đeo chiếc mặt nạ. Anh không có cha thật, mẹ thật, anh chị em thật của mình... Nhiều người biết, và họ thấy ở anh luôn có sự không bình thường; bệnh trầm cảm, phẫn chí, lầm lỳ, tâm thần bất định... luôn bám chặt anh”.

Có lẽ phải chờ một thời gian nữa mới có kết quả về vụ ông Vũ Trung tranh chấp 4.2m2 đất với hàng xóm. Nhưng ít nhất, các thông tin về ông Vũ Trung cũng đủ gợi cho người ta nhiều điều để ngẫm nghĩ. Rồi cũng sẽ tới lúc thân phận của ông Vũ Trung được “bạch hóa”. Ông Bùi Tín cho rằng: “Không có bí mật quốc gia nào, không có danh dự của một phe đảng nào có thể viện ra để chà đạp nhân thân, thủ tiêu căn cước thật, quyền làm người trọn vẹn của một công dân sinh ra đã bình đẳng tuyệt đối với mọi con người khác dưới ánh mặt trời”. (G.Ð)
 

www.geocities.ws/xoathantuong