TÁC  GIẢ
SÁCH
ÐÃ XUẤT BẢN
CÁC BÀI
VIẾT MỚI
GÓP Ý


 THƯ TRAO ÐỔI GIỮA TỔNG THỐNG
MỸ LYNDON JOHNSON
VÀ HỒ CHÍ MINH NĂM 1967
* Letter from President Johnson to Ho chi Minh, president of the Democratic Republic of Vietnam, February 8, 1967.

Dear Mr. President,

I am writing to you in the hope that the conflict in Vietnam can be brought to an end. That conflict has already taken a heavy toll-in lives lost, in wounds inflicted, in property destroyed, and in simple human misery. If we fail to find a just and peaceful solution, history will judge us harshly.

Therefore, I believe that we both have a heavy obligation that I am writing directly to you.

We have tried over the past several years, in a variety of ways and through a number of channels, to convey to you and your colleagues our desire to achieve a peaceful settlement. For whatever reasons, these efforts have not achieved any results..

In the past two weeks, I have noted public statements by representatives of your government suggesting that you would be prepared to enter into direct bilateral talk with representatives of the US government, provided that we ceased " unconditionally " and permanently our bombing operations against your country and all military actions against it. In the last day, serious and responsible parties have assured us indirectly that it is in fact your proposal.

Let me frankly state that I see two great difficulties with this proposal. In view of your public position, such action on our part would inevitably worldwide speculation that discussions were under way and would impair the privacy and secrecy of those discussion. Secondly, there would inevitably be grave concern on our part whether your government would make use of such action by us to improve its military position.

With these problems in mind, I am prepared to move even further towards and ending of hostilities than your Government has proposed in either public statements or through private diplomatic channels. I am prepared to order a cessation of bombing against your country and the stopping of further augmentation of US forces in South Viet Nam as soon as I am assured that infiltration into South Viet Nam by land and by sea has stopped. These acts of restraint on both sides would, I believe, make it possible for us to conduct serious and private discussions leading toward an early peace.

I make this proposal to you now with a specific sense of urgency arising from the imminent New year holidays in Viet Nam. If you are able to accept this proposal I see no reason why it coucd not take effect at the end of the New Year, or Tet, holidays. The proposal I have made would be greatly strengthened if your military authorities and those of the Government of South Viet Nam could promptly negotiate an extension of the Tet truce.

As to the site of the bilateral discussions I propose, there are several possibilities. We could, for example, have our representatives meet in Moscow where contacts have already occurred. They could meet in some other contry such as Burma. You may have other arrangements or sites in mind, and I would try to meet your suggestions.

The important thing is to end a conflict that has brought burdens to both our peoples, and above all to the people of South Viet Nam. If you have any thoughts about the actions I propose, It would be most important that I receive them as soon as possible.

Sincerely,

Lyndon B. Johnson

* PRESIDENT HO CHI MINH‘S REPLY TO PRESIDENT JOHNSON ‘ S LETTER

Feb 15, 1967

Excellency,

On February 10, 1967, I receive your message. Here is my response.

Viet Nam is situated thousands of miles from the Uniten States. The Vietnamese people have never done any harm to the United States. But, contrary to the commitments made by its representative at the Geneva Conference of 1954, the United State Government has constantly intervened in Viet Nam, it has launched and intensified the war of aggression in South Viet Nam for the purpose of prolonging the division of Viet Nam and of transforming South Viet Nam into an American neo-colony and an American military base. For more than two years now, the American Government, with its military aviation and its navy, has been waging war against the Democratic Republic of Viet Nam, an independent and sovereign country.

The United States Government has committed war crimes, crimes against peace and against humanity. In South Viet Nam a half-million American soldiers and soldiers from the satellite countries have resorted to the most inhumane arms and the most barbarous methods of warfare, such as napalm, chemicals, and poison gases in order to massacre our fellow countrymen, destroyed the crops, and wipe out the villages. In North Viet Nam thousands of American planes have rained down hundreds of thousands of tons of bombs, destroying cities, villages, mills, roads, bridges, dikes, dams, and even churches, pagodas, hospitals, and schools. In your message you appear to deplore the suffering and the destruction in Viet Nam. Permit me to ask you: Who perpetrated these monstrous crimes? It was the American soldiers and the soldiers of the satellite countries. The United States Government is entirely responsible for the extremely grave situation in Viet Nam..

The Vietnamese people deeply love independence, liberty, and peace. But in the face of the American aggression they have risen up as one man, without fearing the sacrifices and the privations. They are determined to continue their resistance until they have won real independence and liberty and true peace. Our just cause enjoys the approval and the powerful support of peoples throughout the world and of large segments of the American people.

The United States Government provoked the war of aggression in Viet Nam. It must cease that aggression, it is the only road leading to the re-establishment of peace. The United States Government must halt definitively and unconditionally the bombing and all other acts of war against the Democratic Republic of Viet Nam, withdraw from South Viet Nam all American troops and all troops from the satellite countries, recognize the National Front of the Liberation of South Viet Nam and let the Vietnamese people settle their problems themselves. Such is the basic content of the four-point position of the Government of the Democratic Republic of Viet Nam, such is the statement of the essential principles and essential arrangements of the Geneva agreements of 1954 on Viet Nam. It is the basic for a correct political solution of the Vietnamese problem. In your message you suggested direct talks between the Democratic Republic of Viet Nam and the United States. If the United States Government really wants talks, it must first halt unconditionally the bombings and all other American acts of war against the Democratic Republic of Viet Nam that the Democratic Republic of Viet Nam and the United States could begin talks and discuss questions affecting the two parties.

The Vietnamese people will never give way to force, it will never accept conversation under the clear threat of bombs.

Our cause is absolutely just. It is desirable that the Government of the United States act in conformity to reason.

Sincerely,

Ho chi Minh

* Lá thư của Tổng thống Johnson gửi Chủ tịch Hồ chí Minh ngày 8 tháng 2 năm 1967

Kính gửi chủ tịch:

Tôi viết lá thư này đến ông với hy vọng là cuộc xung đột ở Việt Nam sẽ được chấm dứt. Cuộc xung đột này đã gây ra sự tổn thất nhân mạng lớn lao, nhiều người bị thương tích, tài sản bị phá hủy, và nói đơn giản là gây ra sự đau khổ cho con người. Nếu chúng ta thất bại trong việc tìm kiếm một giải pháp chính đáng và yên bình, lịch sử sẽ nghiêm khắc phê phán chúng ta.

Vì vậy, tôi tin là chúng ta có một bổn phận nặng nề là phải nỗ lực tìm kiếm con đường đi đến hòa bình. Chính vì sự đáp ứng với bổn phận đó mà tôi trực tiếp viết thư đến ông.

Chúng ta đã cố gắng trong vài năm qua, với nhiều cách thức khác nhau và theo nhiều phương cách, để chuyển đến ông và những người đồng sự của ông ước muốn của chúng tôi là muốn đạt đến một cách giải quyết yên bình. Không biết vì lý do gì mà những nỗ lực đó chưa đạt được kết quả gì..

Trong hai tuần qua, tôi chú ý quan tâm đến những công bố ngoại giao của những đại biểu thuộc chính phủ ông đề nghị rằng ông sẵn sàng đối thoại hai chiều với những đại biểu của chính phủ Mỹ, với điều kiện là chúng tôi ngưng " vô điều kiện" và vĩnh viễn những chiến dịch dội bom đối với quốc gia của ông và chấm dứt tất cả những hành động quân sự. Vào ngày cuối, có nhiều phe nhóm đứng đắn và trách nhiệm đã bảo đảm với chúng tôi một cách gián tiếp là đề nghị đó thật sự là của ông.

Tôi muốn thành thật minh định rằng tôi thấy có hai sự khó khăn lớn với đề nghị này. Bởi vì quan điểm công khai của quý ông đã đưa ra, phía chúng tôi hành động như thế thì sẽ không tránh khỏi chuyện gây ra sự suy đoán của thế giới cho rằng những cuộc thảo luận đã tiến hành và điều này sẽ làm hại đến sự kín đáo và bí mật của những cuộc thảo luận đó. Thứ hai, có sự lo ngại nghiêm trọng không thể tránh khỏi về phía chúng tôi là liệu chính phủ của quý ông có lợi dụng những hành động đáp ứng của chúng tôi để cải tiến thế đứng quân sự của các ông.

Với những vấn đề đó lẩn quẩn trong đầu, tôi sẵn sàng tiến xa đến chuyện chấm dứt những sự thù địch còn nhiều hơn những gì chính phủ quý ông đã đề nghị bằng những lời công bố công khai hay bằng những đường dây ngoại giao riêng. Tôi sẵn sàng ra lệnh ngưng dội bom xuống quốc gia ông và chấm dứt sự tăng thêm những lực lượng Mỹ ở Nam Việt Nam ngay khi tôi được bảo đảm rằng sự xâm nhập vào miền Nam bằng đất liền và bằng đường biển đã chấm dứt. Tôi tin rằng những hành động tự chế của hai bên sẽ có thể làm cho chúng ta tiến hành những cuộc thảo luận nghiêm chỉnh và kín đáo để dẫn đến một nền hòa bình sớm sủa.

Tôi gửi đề nghị này đến ông hôm nay với một cảm giác náo nức rõ ràng dâng lên từ những ngày nghỉ lễ vào năm mới ở Việt Nam. Nếu ông có thể chấp nhận đề nghị này thì tôi thấy không có lý do gì mà nó không thể có hiệu quả ngay vào lúc cuối của những ngày đầu năm, hay những ngày nghỉ Tết. Ðề nghị tôi đã đưa ra sẽ được tăng thêm hiệu quả nếu những cấp chỉ huy quân sự của ông và những người trong chính quyền miền Nam có thể nhanh chóng điều đình gia hạn một cuộc ngưng bắn vào dịp tết.

Về vấn đề địa điểm của những cuộc thảo luận tay đôi mà tôi đề ra, có nhiều chuyện có thể làm. Chẳng hạn như chúng tôi có thể cho những đại biểu của chúng tôi gặp gỡ ở Mạc tư khoa, nơi mà những cuộc tiếp xúc đã vừa mới xảy ra. Họ có thể gặp gỡ ở những quốc gia khác như Miến Ðiện. Ông có thể có nhiều sự dàn xếp khác hay những địa điểm khác trong đầu, và tôi sẽ rán đáp ứng những đề nghị của ông.

Ðiều quan trọng là chấm dứt cuộc xung đột đã mang lại nhiều gánh nặng cho nhân dân của chúng ta, và trước hết là đè nặng lên nhân dân Nam Việt Nam. Nếu ông có bất cứ suy nghĩ gì về những hành động tôi đề nghị, điều quan trọng nhất là tôi muốn nhận chúng ngay càng sớm càng tốt.

Trân trọng,

Lyndon B. Johnson

*THƯ CỦA CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH TRẢ LỜI THƯ CỦA TỔNG THỐNG JOHNSON.

Ngày 15 tháng 2 năm 1967

Kính ông,

Vào ngày 10 tháng 2 năm 1967, tôi nhận được thông điệp của ông. Sau đây là lời trả lời của tôi.

Việt Nam nằm cách xa Mỹ hàng ngàn dặm. Dân tộc Việt Nam chưa bao giờ làm điều gì hại đến nước Mỹ. Nhưng, trái với những lời cam kết được đưa ra bởi đại biểu Mỹ tại Hội nghị Geneva năm 1954, chính phủ Mỹ liên tục can thiệp vào Việt Nam, đã tiến hành và tăng thêm cường độ chiến tranh xâm lược ở Nam Việt Nam với mục đích kéo dài sự chia cắt của Việt Nam và biến Nam Việt Nam thành một tân thuộc địa và một căn cứ quân sự của Mỹ. Hơn 2 năm qua, chính phủ Mỹ, với sức mạnh không quân và hải quân của nó, đã tiến hành cuộc chiến tranh chống lại nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, là một nước độc lập và có chủ quyền.

Chính phủ Mỹ đã phạm những tội ác chiến tranh, những tội ác đối với hòa bình và nhân loại. Ở Nam Việt Nam, một nửa triệu lính Mỹ và quân những nước chư hầu đã dùng đến những vũ khí bất nhân và những phương thức chiến tranh man rợ, như bom napalm, hóa học, và chất khí độc để tàn sát hàng loạt đồng bào chúng tôi, phá hoại mùa màng, và san bằng làng mạc. Ở Bắc Việt Nam hàng ngàn máy bay Mỹ đã thả như mưa hàng ngàn tấn bom, tàn phá đô thị, làng mạc, nhà máy, cầu cống, đê, đập, và ngay cả nhà thờ, nhà chùa, bệnh viện,và trường học. Trong thông điệp của ông, ông có vẻ lấy làm tiếc về sự đau khổ và tàn phá ở Việt Nam. Tôi xin phép hỏi ông : Ai là kẻ đã gây ra những tộc ác tàn ác ghê tởm đó ? Ðó chính là những lính Mỹ và lính của những nước chư hầu. Chính phủ Mỹ phải hoàn toàn chịu trách nhiệm về tình hình cực kỳ trầm trọng ở Việt Nam..

Dân tộc Việt Nam yêu thiết tha sự độc lập, tự do và hòa bình. Nhưng trước sự xâm lăng công khai của Mỹ họ phải đứng dậy như một người, không sợ hy sinh và sự thiếu thốn, khổ sở. Họ quyết định tiếp tục kháng cự cho đến khi họ giành được độc lập, tự do và hòa bình thật sự. Lý do chính đáng của chúng tôi có được sự đồng tình và sự ủng hộ mạnh mẽ của loài người trên toàn thế giới và phần lớn nhân dân Mỹ.

Chính phủ Mỹ kích động cuộc chiến tranh xâm lược ở Việt Nam. Mỹ phải chấm dứt sự xâm lược đó, đó là con đường duy nhất dẫn đến chuyện tái lập hòa bình. Chính phủ Mỹ phải ngưng vô thời hạn và vô điều kiện chuyện ném bom và những hành vi chiến tranh khác đối với nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, rút toàn bộ quân Mỹ và quân chư hầu ra khỏi Nam Việt Nam, công nhận Mặt Trận Giải phóng Miền Nam và để cho nhân dân Việt Nam tự giải quyết vấn đề của họ. Ðó là phần căn bản trong lập trường 4 điểm của chính phủ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, đó cũng là bản tuyên bố về những nguyên tắc chính yếu và sự dàn xếp chủ yếu của Hiệp định Geneve năm 1954 về Việt Nam. Ðó là điểm căn bản cho một giải pháp chính trị đúng đắn của vấn đề Việt Nam. Trong thông điệp của ông, ông đề nghị nên có những cuộc nói chuyện trực tiếp giữa nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và Mỹ. Nếu chính phủ Mỹ thật tình muốn nói chuyện, đầu tiên Mỹ phải ngưng không điều kiện chuyện ném bom và những hành vi chiến tranh khác đối với nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Chỉ sau khi có chuyện ngưng ném bom không điều kiện và những hành động chiến tranh khác của Mỹ thì Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa và Mỹ mới có thể bắt đầu nói chuyện và thảo luận nhiều câu hỏi có ảnh hưởng đến hai bên.

Dân tộc Việt Nam sẽ không chịu khuất phục trước bạo lực, sẽ không bao giờ chấp nhận đối thoại dưới sự đe dọa trắng trợn của bom đạn,

Lý lẽ của chúng tôi là hoàn toàn chính đáng. Mong rằng chính phủ Mỹ sẽ đáp ứng phù hợp với lẽ phải.

Trân trọng,

Hồ chí Minh

(Trần viết Ðại Hưng chuyễn ngữ )
 

Hosted by www.Geocities.ws

1