BỆNH
LIỆT KHÁNG THỂ XÁC
VÀ
LIỆT KHÁNG TINH THẦN
Bệnh liệt kháng là một
nguy cơ của nhân loại hiện nay. Hiện nay trên toàn thế giới
có chừng trên 20 triệu người bị nhiễm căn bệnh liệt kháng
quái ác này, và mỗi năm có chừng 5 triệu người mới mắc
bệnh. Gọi là bệnh liệt kháng vì siêu vi khuẩn Hiv đã tàn
phá hệ thống miễn nhiễm của cơ thể và làm cho cơ thể
không thể chống đỡ nổi sự tấn công của vi trùng xâm
nhập vào cơ thể người bệnh để rồi đưa đến sự tử
vong. Cho tới giờ này vẫn chưa tìm ra thuốc chữa lành bệnh,
chỉ có vài loại thuốc cầm cự qua ngày mà thôi nên những
người mắc bệnh liệt kháng coi như mang bản án tử hình.
Bên cạnh căn bệnh liệt kháng hủy hoại hệ thống miễn
nhiễm của cơ thể, còn có một thứ bệnh liệt kháng khác
đang hoành hành ở Việt Nam. Đó là bệnh liệt kháng tinh thần,
hầu như đại đa số quần chúng gần như tê liệt trước
những sai lầm nghiêm trọng của nhà nước. Sức đề kháng
của giới bình dân và trí thức gần như bị thui chột trầm
trọng và vì thế mà nhà cầm quyền Cộng sản vẫn còn duy
trì được sự thống trị dù chúng đang thi hành chính sách
" bán nước hại dân ". Làm thế nào để tìm ra phương cách
để chống lại hai thứ bệnh liệt kháng nguy hiểm chết người
này ? Câu trả lời không đơn giản vì những sự thiếu ý
thức về vệ sinh phòng ngừa y khoa và não trạng ù lì, tê
dại của quần chúng. Nói ra những khó khăn trầm trọng để
thấy muốn chiến thắng hai loại bệnh liệt kháng này cần
phải có sự nỗ lực, tốn kém và đôi khi cần phải có thêm
sự hy sinh nữa.
Đầu tiên cũng nên nói
rõ về danh xưng của bệnh liệt kháng. Tiếng Anh gọi căn
bệnh này là AIDS, tiếng Pháp gọi là SIDA. Ở Việt Nam người
ta quen với danh từ SIDA hơn là AIDS. ( Điều này cũng giống
như tên gọi tiếng Anh của Liên Minh Bắc Đại Tây Dương
là NATO, trong khi tiếng Pháp gọi tổ chức này là OTAN ). Điều
quan trọng cần phải nói là bệnh liệt kháng thể xác lây
lan qua 2 cách : qua máu và qua đường sinh dục.
Vì lây qua máu nên giới
bị lây nhiễm nhiều là giới chích choác ma túy. Họ chuyền
kim tiêm ma túy không được khử trùng cho nhau và do đó đã
lây lan bệnh vì kim tiêm truyền máu của người mang bệnh
liệt kháng chích ma túy cho người mới chích. Đa số giới
chích choác này thuộc loại du đãng, vô học nên họ không
hiểu rõ con đường lây lan bệnh qua kim tiêm chia sẻ với
nhau. Họ không có được một kiến thức vệ sinh y khoa tối
thiểu nên bị bệnh liệt kháng qua đường kim chích. Ngay cả
việc truyền máu ở bệnh viện, nếu không khử trùng kỹ
kim chích thì cũng sẽ lây bệnh của người bệnh sang người
mới qua máu hay kim dính máu người mắc bệnh.
Cách thứ hai để lây
truyền bệnh liệt kháng là qua đường giao hợp sinh lý. Sinh
lý nam nữ cũng như sinh lý giữa những người đồng tính
nam đều mang lại kết quả lây bệnh như nhau. Riêng trong giới
những người đồng tính nam ( gay men ), tỷ lệ lây lan rất
nhanh vì giới đồng tính nam thường dùng cửa hậu của thân
thể để tìm khoái lạc. Ông trời sinh cái cửa hậu dùng
để thải những đồ phế thải trong cơ thể chứ không phải
là bộ phận để tìm khoái lạc. Khi những người đồng tính
nam dùng cửa hậu để giao cấu, thường sẽ làm cho cửa hậu
chảy máu và đó là nguyên nhân lây lan bệnh. Chương trình
" 60 minutes" của Đài CBS trước đây có làm một phóng sự
về một nam chiêu đãi viên đồng tính có bệnh liệt kháng
của hãng máy bay Canada đã lây lan bệnh này cho chừng 1500
người tình nam của anh ta qua lối làm tình bệnh hoạn của
giới đồng tính nam. Rồi đến những người lưỡng tính
( bisexual ) cũng là những người lan truyền bệnh liệt kháng
vì lối chơi tình dục với cả hai phái quái gỡ của họ.
Thường sau khi lây bệnh liệt kháng bởi người tình nam qua
lối làm tình bệnh hoạn mất vệ sinh, họ lại truyền bệnh
cho vợ hay người tình nữ qua giao hợp. Ở Việt Nam giờ này
người ta đề cao khẩu hiệu " Một chồng một vợ, không
sợ SIDA " . Đó là một khẩu hiệu đáng đề cao vì khi sống
đời một vợ một chồng thì khó dính mắc bệnh liệt kháng
vì bệnh này đến với cặp vợ chồng do qua sự chung chạ
xác thịt với một người thứ ba có bệnh.
Cuộc cách mạng tình
dục ở Tây phương nổ ra cách đây cũng vài thập niên. Đa
số nam cũng như nữ đều sống có một cuộc sống tình dục
phóng túng, cho dù là trước hay sau hôn nhân. Chuyện gìn giữ
trinh tiết đối với người con gái bị coi như trò cười.
Ở Mỹ có chừng 4 triệu cặp vợ chồng chơi trò " thay chồng
đổi vợ " cho nhau để tận hưởng thú vui xác thịt dù trò
này bị xã hội đánh giá là vô luân. Nay trước hiểm họa
của căn bệnh liệt kháng, chuyện trao đổi sinh lý bừa bãi
được coi như một bản án tử hình đang chờ đợi nên sự
phóng túng bừa bãi về sinh lý ở Tây phương phần nào giảm
bớt một cách đáng kể. Ngày xưa nếu mắc những bệnh phong
tình như Giang mai, Lậu mủ chỉ gây phiền toái cho con bệnh
mà thôi, ngày nay mà dính mắc bệnh AIDS ( SIDA) thì coi như
tàn đời. Cũng nhờ có bệnh liệt kháng mà đời sống đạo
đức ở Tây phương nói chung và Việt Nam nói riêng tương
đối khá hơn. Âu là trong cái rủi lại nảy ra cái may. Những
người trước đây có thói quen phóng túng trong việc chăn
gối nay cũng phải e dè, suy tính trước khi ái ân với người
lạ không phải chồng hay vợ mình. Dĩ nhiên ai cũng sợ cái
cảnh " một phút ham vui, ngàn đời ân hận ", khi đã dính
mắc bệnh liệt kháng chết người này rồi thì sẽ bị những
người chung quanh xa lánh, hất hủi như những người mang bệnh
cùi, hủi. Chuyện sử dụng bao cao su cũng phần nào ngăn ngừa
sự lây lan bệnh nhưng cách hay nhất là phải bỏ đi nếp
sống phóng túng sinh lý bừa bãi, thiếu đạo đức.
Ở Phi châu, Nam Phi và
Ấn độ, đa số những người tài xế tải là những người
bị bệnh liệt kháng vì khi họ đi xe tải nhiều ngày xa vợ,
họ mua vui xác thịt với gái điếm và không cẩn thận dùng
áo mưa phòng ngừa bệnh gì cả. Và thế là lây bệnh từ
gái điếm và sau đó về nhà thì truyền bệnh liệt kháng
lại cho vợ. Ở Trung Cộng thì lại khác, bệnh liệt kháng
lan tràn do dân ở miền quê bán máu và kim lấy máu lại không
được khử trùng đúng cách vệ sinh và làm lây bệnh cho người
bán máu. Trung Cộng lúc đầu cố gắng dấu diếm số người
dân nhiễm bệnh liệt kháng nhưng giờ đây cũng đành phải
thú nhận với thế giới là họ cũng đang phải đương đầu
với bệnh dịch AIDS. Khác với bệnh dịch tả là do thời
khí gây ra và bệnh dịch hạch là do chuột gây ra, bệnh liệt
kháng AIDS ( SIDA) gây ra là do sự thiếu ý thức và bất cẩn
của con người trong vấn đề vệ sinh cũng như bất cẩn trong
chuyện chăn gối. Nếu có một sự giáo dục đầy đủ thì
đó là phương cách phòng chống hay nhất đối với bệnh liệt
kháng.
Theo thống kê thì cho
đến năm 2010, Việt Nam sẽ có chừng 1 triệu người mắc
bệnh liệt kháng SIDA ( AIDS ). Dân số Việt Nam hiện nay có
80 triệu người, như vậy khoảng 5 năm nữa thì cứ 80 người
thì có một người mắc bệnh liệt kháng. Nghe nói Tổng thống
Bush quyết định tặng 14 triệu dollars cho Việt Nam để phòng
chống SIDA. Số tiền này không nhỏ nhưng muốn chuyện chống
bệnh liệt kháng có hiệu quả thì phải có kế hoạch xin
phép quyền sản xuất thuốc trị bệnh liệt kháng tại nội
địa ( xin phép bản quyền của những công ty sản xuất thuốc
trị bệnh liệt kháng ), để từ có có thể sản xuất thuốc
trị bệnh với giá rẻ cung cấp cho những người mắc bệnh.
Song song với chuyện làm đó, cần phải có kế hoạch giáo
dục toàn dân về cách lây lan bệnh để cho người dân có
một ý niệm về bệnh liệt kháng để có thể đề phòng
căn bệnh chết người này. Ở Mỹ , chính phủ quyết định
gửi đến tất cả mọi gia đình một tài liệu nói rõ hiểm
họa và cách lây lan bệnh AIDS để mọi người dân hiểu rõ
cách lây lan và hậu quả thảm khốc nếu mắc phải bệnh.
Ở Việt Nam nếu không làm được như thế vì không có đủ
phương tiện thì cần thực hiện một phim tài liệu nói rõ
về cách lây lan bệnh SIDA chừng 5 hay 10 phút và chiếu phim
tài liệu này ở tất cả những rạp trước khi vào phim chính
thì tác dụng giáo dục và đề phòng bệnh sẽ có hiệu quả
rất cao.
Đó là nói chung tình
hình bệnh liệt kháng AIDS trên thế giới nói chung và ở Việt
Nam nói riêng. Đó là bệnh liệt kháng của thể xác. Nhưng
có một loại bệnh liệt kháng không kém phần nguy hại là
bệnh liệt kháng về tinh thần hiện nay đang lan tràn ở Việt
Nam. Sau bao nhiêu năm chiến tranh, máu đã chảy thành sông,
xương chất thành núi, người Việt coi như đã quá mệt mỏi
trong chuyện chống cự lại những bất công sai trái. Lòng
can đảm cũng có giới hạn. Những người lính hết sức anh
hùng trong chiến tranh lại trở thành những người dân nhu
nhược, ù lì trong thời bình. Họ hình như không còn một
sức lực và ý chí phản kháng nào dù phải chịu đựng bao
bất công, oan trái do nhà cầm quyền hiện tại gây ra.
Nhà văn Dương thu Hương
là người nhìn ra căn bệnh liệt kháng tinh thần nguy hại
này của đại đa số toàn dân Việt hôm nay. Trong một bài
phỏng vấn mới đây với ông Trần ngọc Tuấn ở Tiệp Khắc,
Dương thu Hương đã bày tỏ quan điểm của bà về bệnh liệt
kháng của dân Việt hiện nay như sau:
" Cái bi kịch lớn
nhất, khốn nạn nhất cho giới cầm bút nói riêng và
đa số
trí thức, người dân Việt Nam là: Bệnh liệt kháng trước
bất công. Họ tự nguyện hèn nhát để đổi lấy sự an toàn.
Cho nên văn hóa Việt Nam vẫn ì ạch như từ trước đến
nay, có lẽ phải tới một thời điểm nào đó thích hợp..
..Chúng ta không nên
đặt toàn bộ niềm tin vào số đông câm nín, khi có một
động lực tích cực thúc đẩy thì họ sẽ khác, cái chính
là phải cần có những tiếng nói dũng cảm cất lên, trước
mắt những tiếng nói này bị đàn áp, vu khống, thậm chí
có thể bị tiêu diệt, nhưng nó là những viên sỏi làm lay
động cái ao tù của xã hội Việt Nam hiện tại, nó là cái
đầu tàu kéo theo số đông quần chúng.
Đạo diễn Trần văn
Thủy có nói đại ý, " Nhân dân nào, chính phủ ấy, nhân
dân đã bầu chính phủ ấy lên cầm quyền thì họ phải chịu.."
Nhưng nhân dân có bầu đâu, làm gì có tự do bầu cử.. Họ
lên cầm quyền khi mọi sự đã rồi, họ cướp chính quyền
kia mà, mà kẻ cướp thì muôn đời vẫn là kẻ cướp....
Trở ngại khủng khiếp
nhất, ngăn trở tất cả là những kẻ cầm quyền. Sự tăm
tối cộng với căn bệnh sính dùng bạo lực, thói quen gia
trưởng chính trị, cộng thêm với tiểu xảo lưu manh, láu
cá vặt đã khiến cho người cầm bút bị tê liệt thiên chức
lương thiện phải có.
Ở các thể chế độc
tài cái lũ này khá giống nhau, chúng hay thò mũi vào công việc
của người khác, chúng muốn tất cả phải tụng ca chế độ
trong màn đồng ca mà chúng là nhạc trưởng. Vì vậy, nó kéo
theo sự câm nín, nó làm tàn lụi sáng tạo, nó khiến ý chí
con người luôn sợ hãi, thỏa hiệp và chỉ lo cho an toàn cá
nhân. Một dân tộc không bị khuất phục, khiếp nhược trước
kẻ cầm quyền, thế mà bây giờ chỉ vì bát cơm manh áo là
sự đớn đau tủi nhục cho những ai còn viết, còn suy nghĩ
và có lương tri. "
Đúng là gần như cả
dân tộc đều khiếp nhược trước sự tàn bạo của nhà
cầm quyền, nhưng may thay vẫn còn có những người anh hùng
bất khuất, bất chấp sự răn đe đàn áp để tiếp tục
nói lên tiếng nói của lương tâm, của lẽ phải. Họ là
những người như Nguyễn đan Quế, Phạm quế Dương, Trần
Khuê, Hoàng Tiến, Hà sĩ Phu, Hoàng minh Chính, Dương thu Hương,
Nguyễn đình Huy, Phan văn Lợi, Thiện Hạnh, Quảng Độ, Huyền
Quang, Tuệ Sỹ, Trí Siêu v..v. Chính những cái đầu tàu bất
khuất này sẽ kéo đám đông khiếp nhược, tham sinh úy tử
đi lên. Đòn phép giam giữ, bắt bớ, tù đày, quản thúc của
bạo quyền Cộng sản ngày càng trở nên mất hiệu lực trước
những người không bao giờ biết sợ này. Họ là biểu tượng
bất khuất của giới sĩ phu hào kiệt ngày xưa đã từng gắn
bó với vận nước nổi trôi qua ngàn năm dựng nước và giữ
nước. Đất nước Việt Nam sẽ đi về đâu nếu không có
những bậc sĩ phu hào kiệt bất khuất đứng dậy để đối
phó với bạo quyền ngoại xâm cũng như nội địa vốn hủy
hoại sinh lực quê hương và con dân Việt ? Chúng ta vững tin
vào trí tuệ và bản lãnh của những người lãnh đạo đấu
tranh này sẽ chẳng sớm thì muộn sẽ đưa cuộc đấu tranh
dân chủ đến thành công. Quần chúng thời nào cũng thụ động,
nhiệm vụ hướng dẫn và thúc đẩy đám đông thụ động
này đứng lên tranh đấu cho quyền sống của mình là nhiệm
vụ của những người lãnh đạo đấu tranh.
Cứ nhìn chuyện bán
nước dâng biển củaĐảng Cộng sản Việt Nam cho kẻ thù
truyền kiếp Trung cộng trong thời gian qua để thấy cả nước
Việt Nam số người chống đối tội ác bán nước tày trời
này chỉ đếm trên đầu ngón tay. Lui tới cũng chỉ thấy
có Phạm quế Dương, Trần Khuê, Nguyễn thanh Giang, Huyền Quang
v..v trong tổng số 80 triệu dân thì đủ thấy bệnh liệt
kháng tinh thần của dân Việt bây giờ trầm trọng như thế
nào rồi. Đám nghị gật hèn hạ trong Quốc hội bù nhìn cũng
bỏ phiếu thông qua cái Hiệp định bán nước bỉ ổi này,
may ra cũng còn có vài ông nghị còn có chút lương tâm và
liêm sỉ, khí khái nên bỏ phiếu trắng. Ngày xưa vua Lê chiêu
Thống vì quyền lợi ngai vàng của dòng họ mà cam tâm " cõng
rắn cắn gà nhà", rước voi Tàu về dày mả tổ và hành động
phản quốc của Lê chiêu Thống đã bị nhân dân và lịch
sử phê phán nghiêm khắc. Ngày nay Đảng Cộng sản Việt Nam
cũng vì quyền lợi phe nhóm cầm quyền nên cũng đã cam tâm
bán nước cho Tàu cộng. Lịch sử và nhân dân sẽ đời đời
nguyền rủa tội ác bán nước của bọn Lê chiêu Thống thời
đại này. Những tên Lê khả Phiêu, Trần đức Lương, Phan
văn Khải, Nông đức Mạnh trước sau rồi cũng bị nhân dân
phải đưa ra pháp trường xử bắn vì tội phản quốc nếu
một ngày mai nhân dân không còn khiếp nhược và đứng lên
xử tội chúng.
Ngày xưa ông bà mình
đã từng nói câu " Quốc gia hưng vong, thất phu hữu trách
" . Phải hiểu câu nói này là lúc quốc gia nguy biến thì
ngay cả giới thất phu cũng còn có trách nhiệm, huống hồ
là giới sĩ phu! Người sĩ phu hôm nay nên hãnh diện nhận
lấy trách nhiệm của mình trước tổ quốc, trước nhân dân
và mạnh dạn tổ chức cuộc đấu tranh cho dân chủ đến
ngày toàn thắng. Bạo quyền không còn mạnh như những ngày
còn phất ngọn cờ chính nghĩa chống ngoại xâm mà uy lực
ngày càng rã rời bởi những sai lầm, tha hóa của bộ máy
quyền lực. Sự rạn nứt đã đi đến tận cùng gốc rễ.
Tất cả chỉ chờ một giọt nước để tràn ly là cả bộ
máy quyền lực độc đoán tưởng chừng như vô cùng ghê gớm
đó sẽ sụp đổ tan tành. Liên xô và Đông Âu đã cho thấy
sự sụp đổ nhanh không thể tưởng tượng khi guồng máy
cai trị của Đảng không còn làm nổi chức năng điều hành
bộ máy nhà nước nữa. Riêng ở Việt Nam thì bộ máy cai
trị vẫn còn cố bám lấy quyền lực bởi những thủ đoạn
ma lanh, láu cá, nhưng rốt cuộc cũng không cứu nổi bộ máy
nhà nước cồng kềnh đã đến hồi bị lịch sử đào thải.
Bênh liệt kháng thể
xác đưa đến chuyện vong mạng cho người mắc phải bệnh.
Bệnh liệt kháng tinh thần làm cho dân tộc tiếp tục bị
lầm than vì không đứng dậy nổi để đương đầu với một
bọn cầm quyền lưu manh, độc ác. Khoa học về Y Khoa sẽ
có những nghiên cứu trong tương lai nhằm ngặn căn bệnh hiểm
ác này. Trong thời gian hiện tại, cần phải đẩy mạnh công
tác giáo dục quần chúng về những phương cách lây lan bệnh
liệt kháng để người dân có thể tránh bệnh một cách hiệu
quả nhờ những kiến thức thâu lượm được từ sự giáo
dục y tế. Riêng về bệnh liệt kháng tinh thần thì mong sao
ngày càng có nhiều người lãnh đạo bất khuất đứng lên
để tổ chức và huy động đám đông quần chúng đứng dậy
để đòi quyền sống, quyền tự do cho chính mình, không thể
để một số người cầm quyền bất tài và lưu manh tước
đoạt hoài được.
Cần phải tuyên chiến
quyết liệt với hai bệnh liệt kháng thể xác và liệt kháng
tinh thần một cách thẳng tay vì sự tồn vong của đất nước
Việt Nam dấu yêu.
Xin ghi lại bài thơ "
Nhìn từ xa.. Tổ Quốc " của Nguyễn Duy để mong mọi người
trong cũng như ngoài nước góp lửa đấu tranh cho quê hương
Việt Nam đang quằn quại tang thương từng phút từng giờ.
Nguyễn Duy được đánh giá là một Nguyễn huy Thiệp trong
thơ vì những lời thơ cay độc, mạnh bạo của ông.
NHÌN TỪ XA..TỔ
QUỐC
Đối diện ngọn đèn
Trang giấy trắng như
xeo bằng ánh sáng.
Đêm Bắc bán cầu
vần vụ trắng
Nơm nớp ai rình sau
lưng ta.
Nhủ mình bình tâm
nhìn về quê nhà
Xa vắng
Núi và sông
Và vết rạn địa
tầng
Nhắm mắt lại mà
nhìn
Thăm thẳm
Yêu và đau
Và quằn quại bi hùng
Dù ở đâu vẫn Tổ
Quốc trong lòng
Cột biên giới đóng
từ thương đến nhớ
Ai ?
Im lặng !
Ai ?
Cái bóng !
A...
Xin chào người anh
hùng bất lực dài ngoẵng
Bóng máu bầm đen
sõng soài nền nhà
Thôi thì ta quay lại
Chuyện trò cùng cái
bóng máu me ta
Có một thời ta mê
hát đồng ca
Chân thành và say đắm
Ta là ta mà vẫn mê
ta ( 1)
Vâng - đã có một
thời hùng vĩ lắm
Hùng vĩ đau thương
hùng vĩ máu xương
Mắt người chết
trừng trừng không chịu nhắm
Vâng - một thời không
thể nào phủ nhận
Tất cả trôi xuôi
- cấm lội ngược dòng>
Thần tượng giả
xèo xèo phi hành mỡ
ƠÏ lên thum thủm
cả tim gan
Ta đã xuyên suốt
cuộc chiến tranh
Nỗi day dứt không
nguôi vón thành sạn gót chân
Nhói dài mỗi bước
Thời hậu chiến vẫn
ta người trong cuộc
Xứ sở phì nhiêu
sao thật lắm ăn mày ?
Ai ?
Không ai .
Vết bầm đen đấm
ngực
Xứ sở nhân tình
Sao thật lắm thương
binh đi kiếm ăn đủ kiểu
Nạng gỗ khua rỗ
mặt đường làng
Mẹ liệt sĩ gọi
con đội mồ lên đi kiện
Ma cụt đầu phục
kích nhà quan.
Ai ?
Không ai
Vết bầm đen quều
quào giơ tay
Xứ sở từ bi sao
thật lắm thứ ma
Ma quái - ma cô - ma
tà - ma mãnh..
Quỷ nhập tràng xiêu
vẹo những hình hài
Đêm huyền hoặc
Dựng tóc gáy thấy
lòng toang hoác
Mắt ai xanh lè lạnh
toát lửa ma trơi
Ai ?
Không ai
Vết bầm đen ngửa
mặt lên trời
Xứ sở linh thiêng
Sao thật lắm đình
chùa làm kho hợp tác
Đánh quả tù mù trấn
lột cả thần linh
Giấy rách mất lề
Tượng Phật khóc
Đức Tin lưu lạc
Thiện - Ác nhập nhằng
Công Lý nổi lênh
phênh
Ai ?
Không ai
Vết bầm đen tọa
thiền
Xứ sở thông minh
Sao thật lắm trẻ
con thất học
Lắm ngôi trường
xơ xác đến tang thương
Tuổi thơ oằn vai
mồ hôi nước mắt
Tuổi thơ còng lưng
xuống chiếc bơm xe đạp
Tuổi thơ bay như lá
ngã tư đường.
Bịt mắt bắt dê
(2) đâu cũng đụng thần đồng
Mở mắt...bóng nhân
tài thất thểu
Ai ?
Không ai
Vết bầm đen cúi
đầu lặng thinh
Xứ sở thật thà
Sao thật lắm thứ
điếm
Điếm biệt thự
- Điếm chợ - Điếm vườn..>
Điếm cấp thấp
bán trôn nuôi miệng
Điếm cấp cao bán
miệng nuôi trôn
Vật giá tăng
Vì hạ giá linh hồn
Ai ?
Không ai.
Vết bầm đen vò tai
Xứ sở cần cù
Xứ sở cần cù
Sao thật lắm Lãng
Ông
Lắm mẹo lãn công
Giả vờ lĩnh lương
Giả vờ làm việc
Tội lỗi dửng
dưng
Lạnh lùng gian ác
vặt
Đạo Chích thành
tôn giáo phổ thông
Ào ạt xuống đường
các tập đoàn quân buôn
Buôn hàng lậu � buôn
quan � buôn thánh thần �buôn tuốt..
Quyền lực bày ra
đấu giá trước công đường
Ai?
Không ai?
Vết bầm đen nhún
vai
Xứ sở bao dung
Sao thật lắm thần
dân lìa xứ
Lắm cuộc chia ly toe
toét cười
Mặc kệ cỏ hoang
cánh đồng gái góa
Chen nhau sang nước
người làm thuê
Biển Thái Bình bồng
bềnh thuyền định mệnh
Nhắm mắt đưa chân
không hẹn ngày về.
Ai?
Không ai
Vết bầm đen rứt
tóc
Xứ sở kỷ cương
Sao thật lắm thứ
vua
Vua mánh - vua lừa
- vua chôm - vua chĩa (3)<
Vua không ngai - vua
choai choai - vua nhỏ ..
Lãnh chúa sứ quân
san sát vùng cát cứ
Lúc nhúc cường
hào đầu trâu mặt ngựa
Luật pháp như đùa
- như có - như không có>
Một người đi chật
cả con đường.
Vết bầm đen gập
vuông thước thợ
Tự vấn - mỏi
Vết bầm đen còng
còng dấu hỏi
Thôi thì ta quay về
Còn trang giấy trắng
tinh chưa băng hoại
Còn chút gì le lói
ở trong lòng
Đôi khi nổi máu lên
đồng
Hồn thoát xác
Rủ ruột gan ra đếm
Chích một giọt máu
thường xét nghiệm
Tí trí thức - tí
thợ cày - tí điếm
Tí con buôn - tí cán
bộ - tí thằng hề
Phật và ma ..mỗi
thứ tí ti
Khốn nạn thân nhau
Nặng kiếp phân thân
mặt nạ
Thì lột mặt đi -
lần lữa mãi mà chi
Dù dối nữa cũng
không lừa được nữa
Khôn và ngu đều
có tính mức độ
Bụng dạ cồn cào
bất ổn làm sao
Miệng quá độ nuốt
vội vàng sống sít
Mất vệ sinh bội
thực tự hào
Sự thật hôn mê -
ngộ độc ca ngợi
Bệnh và tật bao nhiêu
năm ủ lại
Biết thế nhưng mà
biết làm thế nào
Chả lẽ bây giờ
bốc thang chửi bới
Thầy chửi bới nhe
giàn nanh cơ hội
Chả lẽ bốc thang
cỏ khô nhai lại
Lạy ông cơ chế lạy
bà tư duy..
Xin đừng hót những
lời chim chóc mãi
Đừng lớn lối khi
dân lành ốm đói
Vẫn còng làm cho thẳng
lưng ăn
Đổi mới thật
hay giả vờ đổi mới ?
Máu nhiễm trùng
ta có thể thay chăng ?
Thật đáng sợ ai
không có ai thương
Còn đáng sợ ai không
còn ai ghét
Ngày càng hiếm hoi
câu thơ tuẫn tiết
Ta là gì?
Ta cần thiết cho ai
Có thể ta không tin
ai đó
Có thể không ai tin
ta nữa
Dù có sao vẫn tin
ở con người
Dù có sao
Đừng khoanh tay
Khủng khiếp thay ngoảnh
mặt bó gối
Cái tốt nhiều hơn
sao cái xấu mạnh hơn ?
Nhưng người tốt
đang cần liên hiệp lại
Dù có sao
Vẫn Tổ Quốc trong
lòng
Mạch tâm linh trong
sạch vô ngần
Còn thơ còn dân
Ta là dân - vậy thì
ta tồn tại
Giọt từng giọt
Nặng nhọc
Nặng nhọc thay
Dù có sao
Đừng thở dài
Còn da lông mọc còn
chồi nảy cây ( 4)
NGUYỄN DUY
(Tạp chí Sông Hương
số 37 tháng 4, 5- 1989)
Trần Độ đã từng
đánh giá chế độ Cộng sản Việt Nam hiện nay là " một
chế độ kết hợp giữa cái ngu muội của Tần Thủy Hoàng
và sự tàn bạo của Hitler " . Sự đàn áp tàn bạo, độc
ác liên tục trong mấy mươi qua của chế độ này đã làm
cho sự phản kháng của toàn dân hầu như bị tê liệt. Nhưng
may thay còn có những sĩ phu hào kiệt vẫn đứng lên đối
đầu với bạo quyền và ngày càng lớn mạnh để tạo thành
một thế lực mạnh mẽ. Nếu khéo léo vận động được
sự ủng hộ và tham gia của toàn dân thì coi như ngày tàn
của chế độ chỉ còn là vấn đề mau hay chậm. Giải quyết
được bệnh liệt kháng tinh thần rồi và xây dựng lên một
chính quyền dân chủ thì sau đó việc tìm ra cách đối phó
với bệnh liệt kháng thể xác một cách hữu hiệu không phải
là một chuyện quá khó khăn. Để chiến thắng bệnh
liệt kháng tinh thần, cần phải khêu gợi và đề cao lòng
can đảm ; để đẩy lùi bệnh liệt kháng cơ thể, cần giáo
dục sự hiểu biết về phương cách lây lan bệnh. Phải vượt
qua hai căn bệnh trầm kha của thế kỷ này thì mới nói đến
chuyện dựng xây đất nước quê hương, còn nếu để hai
căn bệnh quái ác này hoành hành thì sinh lực quốc gia sẽ
ngày càng cạn kiệt và cái họa diệt vong sẽ đến với toàn
dân Việt một ngày không xa.
Mỗi thời đại đều
có những bài toán cần phải giải quyết. Bệnh liệt kháng
cơ thể và tinh thần là những mối hiểm họa trước mắt
cần phải được giải quyết một cách rốt ráo và càng sớm
càng tốt vì nguy cơ diệt chủng và nô lệ do hai căn bệnh
này mang lại. Một cơ thể khỏe mạnh không bệnh tật trong
một tinh thần minh mẫn bất khuất là mục đích mà người
dân Việt nào cũng phải rèn luyện để hướng tới hầu có
thể sống một cuộc sống ích quốc, lợi dân.
Lawndale, một sáng mùa
hè mát lạnh lấm tấm mưa bay phơi phới cuối tháng 7 năm
2004
TRẦN VIẾT ĐẠI HƯNG
-
Một câu thơ của Chế
lan Viên hồi chiến tranh
-
Một trò chơi trốn tìm
của trẻ con
-
Chôm: ăn trộm; chĩa: ăn
cướp ( tiếng lóng )
-
Một câu ca dao xưa.
|