BÁN
NƯỚC VÀ BÁN ÐỘ
Trong mấy năm vừa qua dư luận trong
và ngoài nước hết sức bức xúc và phẫn nộ trước chuyện
bán đất, dâng biển của bọn cầm đầu Bắc bộ phủ. Những
tên việt gian bán nước thời đại có thể kể tên ra là
Lê khả Phiêu, Ðỗ Mười, Lê đức Anh, Trần đức Lương,
Nông đức Mạnh v..v.. Chúng nhẫn tâm bán đi một phần giang
sơn gấm vóc mà cha ông đã tốn biết bao xương máu gây dựng
và gìn giữ. Những tên thường rêu rao với thành tích chống
ngoại xâm bây giờ hiện nguyên hình là những tên bán nước
trắng trợn và bỉ ổi nhất. Chúng đang mất dần uy tín với
nhân dân đến mức không còn gượng dậy nổi. Chúng chỉ
ngồi chờ thời gian đào thải theo đúng quy luật của cuộc
sống đang từng giờ, từng ngày diễn ra trên quê hương Việt
Nam yêu dấu. Chuyện bán nước đang còn là nỗi đau âm ỉ
trong lòng mọi người thì mới đây có chuyện các cầu thủ
bóng đá Việt Nam đi dự Sea game thứ 23 ở Phi luật tân đã
cam tâm bán rẻ danh dự quốc gia chỉ vì tiền mua chuộc. Chuyện
bán độ của các cầu thủ đã làm choáng váng nhiều người
hâm mộ thể thao. Họ không thể ngờ các cầu thủ đã đi
đến tận cùng của sự táng tận lương tâm khi bán danh dự
của quốc gia để lấy tiền. Nói chung không phải ngẫu nhiên
chuyện bán nước và bán độ đã xảy ra dưới chế độ
Cộng sản. Một chế độ có thành tích tiêu hủy danh dự
, lòng tự trọng và phẩm giá của người lãnh đạo cũng
như của cầu thủ thể thao mà chuyện bán nước và bán độ
nói trên đã là những bằng chứng hùng hồn và rõ rệt nhất.
Năm 1979 đã xảy ra cuộc chiến
tranh biên giới của hai người anh em trong khối Xã Hội chủ
nghĩa là Việt Cộng và Trung Cộng. Trung Cộng quyết dạy cho
Việt Cộng một bài học sau khi Việt Cộng cho quân tràn sang
Kampuchia để lật đổ chế độ diệt chủng Polpot, vốn là
một chế độ đàn em thân thiết của Trung Cộng. Trong thời
gian chiến tranh biên giờ này xảy ra, chế độ Cộng sản
Hà Nội cho công bố những bạch thư nhằm tố cáo những chuyện
dã tâm xấu xa của Trung Cộng trong mấy mươi năm bang giao
với Việt Cộng. Mối tình " vừa là đồng chí, vừa là anh
em" của hai nước Việt - Hoa đã lộ ra những điều xấu xa
bẩn thỉu do chính những phe trong cuộc tố cáo nhau. Việt
Cộng tố cáo Trung Cộng đã có âm mưu bành trướng bá quyền,
Trung Cộng thì cho Việt Cộng là thứ " lừa thầy phản bạn
" , đã không biết ơn Trung Cộng giúp tài lực, nhân lực,
vật lực trong thời kỳ đánh Mỹ. Phó chủ tịch quốc hội
Việt Cộng Hoàng văn Hoan, sau khi tỵ nạn ở Trung Cộng, đã
viết hồi ký mắng chửi Việt Cộng vô ơn bội nghĩa với
Trung Cộng kể từ sau chiến thắng 30 tháng 4 năm 1975. Thật
ra trong quan hệ ngoại giao giữa hai nước, nói chuyện ơn nghĩa
xem ra không được đúng vì nước nào cũng quan hệ ngoại
giao theo chiều hướng có lợi cho nước đó mà thôi. Nói chuyện
tình nghĩa thủy chung giữa mối quan hệ ngoại giao giữa hai
nước xem ra có vẻ ngây thơ và không thực tế chút nào.
Sau khi đánh nhau " u đầu sứt trán
" trong cuộc chiến biên giới năm 1979, Việt Cộng lại dần
dần thần phục Trung Cộng. Lý do chính cho chuyện thần phục
này là bọn lãnh đạo Việt Cộng muốn bám vào Trung Cộng
để duy trì quyền lực của chúng trước một nền kinh tế
quốc doanh trên đà phá sản và những bất ổn rối rắm về
chính trị trong nước. Kết quả là chúng đi đêm và dâng
hiến cho Trung Cộng những thước đất quý giá và những vùng
biển giàu hải sản, nhiều tài nguyên cho kẻ thù truyền kiếp
Trung Cộng. Một quốc hội bù nhìn toàn những nghị gật không
lên tiếng nổi một lời trước tội ác bán nước của bọn
đầu nậu Bắc bộ phủ. Rồi sau đó xảy ra chuyện có 9 ngư
phủ Việt Nam đã bị tàu Công an Trung Cộng bắn chết ở
vịnh Bắc bộ mà bọn lãnh đạo Ðảng Cộng sản không đưa
ra nổi một lời phản kháng về ngoại giao mà lại còn tổ
chức đón tiếp linh đình nhân viên ngoại giao Trung Cộng ở
Hà nội. Bọn Việt Cộng quả thật hèn mạt và khốn nạn
như thế là cùng!
Dưới chế độ toàn trị độc
đoán và bưng bít thông tin, người dân không tổ chức được
một cuộc biểu tình phản đối tội ác bán nước của nhà
cầm quyền. Chỉ có những tiếng nói lẻ tẻ của những nhà
đấu tranh dân chủ như Hoàng minh Chính, Dương thu Hương, Phạm
quế Dương mạnh dạn phê phán tội ác bán nước của Ðảng
Cộng sản Việt Nam. Bọn cầm quyền vô lại lúng túng trước
tội ác bán nước bị phơi bày bởi thông tin hải ngoại truyền
về trong nước nên tìm đủ mọi cách để làm chìm vụ bán
đất, dâng biển bỉ ổi này. Vừa rồi quan thầy Hồ cẩm
Ðào của Trung Cộng sang Việt Nam để sắp xếp nhân sự lãnh
đạo cho bọn Việt Cộng đàn em trong chính quyền trước đại
hội 10. Nói lên điều này để thấy rõ sự lệ thuộc của
bọn Việt Cộng đối với quan thầy Trung Cộng. Nguy cơ mất
nước sẽ còn nếu bọn đầu trâu Việt Cộng còn chịu sự
chi phối của Trung Cộng. Bọn Việt Cộng đã táng tận lương
tâm và đem giang sơn gấm vóc Việt Nam đi " bán tháo, bán đổ
" cho Trung Cộng như Ðức Tăng Thống Huyền Quang đã lên án
trước đây. Những người thức giả và nhân dân Việt Nam
có nên ngồi yên để cho bọn " mặt người dạ thú " này
tiếp tục dâng hiến quê hương Việt Nam cho Tàu Cộng hay không
hay phải can đảm và mạnh dạn đứng lên để giật sập
và hạ bệ bọn " buôn dân bán nước" này. Ải Nam Quan, một
ải ở tuyến đầu tổ quốc đã bị bọn Việt gian dâng cho
Tàu cộng rồi, đất nước Việt Nam không còn là một dải
" Từ Ải Nam Quan tới Mũi Cà Mau " như bài học Lịch sử đã
được dạy cho học sinh nhiều thế hệ mà bây giờ Việt
Cộng đã định lại vị thế của nước Việt Nam là " Từ
Ðồng Ðăng tới Mũi Cà Mau". Nếu bọn Việt Cộng này còn
giữ được chính quyền thì chắc chắn đất đai và biển
cả Việt Nam sẽ tiếp tục được chúng dâng hiến cho quan
thầy Trung Cộng. Ngoại xâm Trung Cộng bao lần đem quân xâm
chiếm Việt Nam để rồi bị nhân dân Việt Nam anh hùng đánh
cho tan tành nhưng kỳ này chính bọn Nội xâm Việt Cộng hiến
đất, dâng biển cho Trung Cộng mà Trung Cộng không tốn một
giọt máu. Ðau đớn và nhục nhã đến thế là cùng !
Rồi đến chuyện cầu thủ Việt
Nam bán độ trong kỳ Sea game thứ 23 được tổ chức ở Phi
luật tân. Không phải chỉ có một cầu thủ mà có đến 4,
5 cầu thủ cùng tham gia trò bán độ bỉ ổi này. Những ngôi
sao bóng đá Việt Nam như Văn Quyến, Quốc Vượng v..v đều
dính líu đến chuyện bán độ dơ bẩn này. Danh dự cao quý
của một quốc gia đã không ngăn nổi lòng tham để rồi các
cầu thủ mất tư cách này sẵn sàng bán danh dự quốc gia
lấy tiền độ mua chuộc. Từ chuyện bán độ lại lòi ra
thêm một số trọng tài gian lận trong nền bóng đá Việt
Nam. Nói chung tất cả chỉ vì tiền mà bán rẻ lương tâm,
danh dự. Có lẽ nền giáo dục xã hội chủ nghĩa đã không
dạy dỗ và đào tạo nên một con người có tư cách và phẩm
giá. Học sinh vào trường để được dạy hận thù giai cấp,
đấu tố với kẻ phản động, ca tụng Bác, trung thành với
Ðảng để rồi con người trở nên tha hóa trong nền kinh tế
thị trường man rợ hiện nay. Không phải chỉ có nền bóng
đá có cầu thủ bán độ, trọng tài bị mua chuộc mà hầu
hết những ngành khác cũng thế mà thôi. Người người tham
nhũng, ngành ngành tham nhũng. Thủ tục đầu tiên để làm
việc là " thủ tục tiền đâu". Một nền giáo dục xơ cứng,
không đạo đức thì sẽ sản sinh ra một lớp người mất
tư cách, không danh dự cũng không làm cho ai ngạc nhiên. Một
nền giáo dục nhân bản, đạo lý trong tương lai sẽ thay thế
cho nền giáo dục độc đoán xã hội chủ nghĩa khi chính quyền
Việt Cộng sụp đổ để có thể đào tạo ra những công
dân Việt Nam lương thiện, tốt lành. Nhân nào quả nấy. Cây
nào rồi sẽ sinh quả ấy. Cây lành mới sinh được trái ngọt
chứ khó có thể có chuyện " cây đắng sinh trái ngọt " được.
Trong khi điều tra về chuyện bán
độ của các cầu thủ lại lòi ra thêm một chuyện làm nhiều
người choáng váng đó là có một ông Tổng giám đốc công
ty tên Bùi tiến Dũng đã đánh cá bóng đá mỗi tháng chừng
1 triệu 500 dollars. Hỏi lương tháng của ông Dũng bao nhiêu
mà ông có tiền trên triệu dollars để đi đánh cá? Ngay cả
những tư bản thứ thiệt ngoại quốc chắc cũng không có
nổi cả triệu dollars để đánh cá như ông giám đốc Bùi
tiến Dũng này. Chắc chắn số tiền đánh cá to tát này là
tiền ông tham nhũng. Cơ chế chính quyền hiện nay đã để
cho xã hội có cả hàng chục ngàn giám đốc tham nhũng như
Bùi tiến Dũng trong khi nhà nước kêu gào " chống tham nhũng
" cho có lệ. Không thể chống tham nhũng khi tất cả quyền
hành nằm trong tay Ðảng và cơ cấu chính quyền không có ba
quyền phân lập : tư pháp, lập pháp, hành pháp. Chỉ có đập
tan guồng máy nặng nề, bất công và phi lý này thì mới chống
được tham nhũng, mới đem lại tự do và công lý cho người
dân. Cái guồng máy bất công càng ngày càng tạo ra những
oan trái làm cho người dân không thể chịu được nổi nữa..Tất
cả chỉ chờ một giọt nước làm tràn ly và đó là ngày
lịch sử sang trang.
Bán nước và bán độ có chung một
điểm giống nhau là đều được làm bởi những con người
mất tư cách, vô liêm sỉ, thiếu đạo đức. Thượng bất
chánh thì hạ tắc loạn. Ở trên thì chính quyền bán nước,
ở dưới thì cầu thủ bán độ. Ðất đai và danh dự đất
nước Việt Nam bị hư hao, mất mát cũng vì bọn người táng
tận lương tâm này. Những lời kêu gọi bọn Việt cộng súc
vật hãy nghĩ đến lương tâm trách nhiệm cũng như lời khuyên
nhủ cầu thủ đừng ham tiền bán độ xem ra là những biện
pháp hời hợt không có tác dụng thiết thực giải quyết
vấn đề bán nước và bán độ.
Chuyện cần làm là phải đồng
tâm hiệp lực trong và ngoài nước để tìm trăm phương ngàn
kế giật sập cho được cái chính quyền Việt Cộng khốn
nạn đang nhẫn tâm bán nước này, để rồi có thể ngưng
ngay chuyện bán nước và dần dần xây dựng lại một con
người Việt Nam mới có liêm sỉ , lương tâm và danh dự để
chuyện bán độ sẽ không còn xảy ra. Nếu chúng ta không đủ
can đảm đứng dậy để ngăn cản bọn bán nước thì sau
này cũng đừng có than vãn, đau buồn về chuyện nước mất,
nhà tan.
Lawndale, một ngày tạnh ráo se lạnh
đầu xuân cuối tháng 1 năm 2006
TRẦN VIẾT ÐẠI HƯNG
Email: [email protected]
|