Hoang Vắng
By Nhật Vũ 12/14/1999
38.31.62.55
Có một ngày ngồi ôn kỷ niệm
cũ
Ta nực cười một thuở quá ngây
thơ
Tay ôm mộng hư ảo dệt thành thơ
Ta rượt bắt nhưng em chợt biến
mất
Ta đánh mất hồn ta trong đáy
mắt
Đôi mắt buồn như chứa cả trời
thu
Ta tự nguyện giam giữ chốn ngục
tù
Vì yêu em ta chẳng hề hối tiếc
Ta suốt đời nhớ em đôi mắt
biếc
Đã một lần soi sáng dẫn đời ta
Đời phàm tục đã bỗng trở nên
thơ
Đời âm -ụ. ta có em nắng ấm
Nay xa em.. quãng đời như hoang
vắng
Cả trời buồn không vạt nắng, âm
-u
Tình chốc lát nhưng tình mãi thiên
thu
Ta mất em.. chẳng có chi bù lạị.
Nhật Vu ~
7/15/99