Nhà Rồng ngôi
nhà đuợc khởi công xây dựng năm 1863, truớc các trụ sở của hạng đại
diện chuyên chở hàng hải Pháp (Thuộc công ty vận tải đường
biển Pháp Messageries Pharitimes ) xây cất làm nơi ở cho viên tổng
quản lý và là nơi bán vé tàu. Tòa nhà có hình 2 con rồng trên nóc.
Năm 1865 nơi đây có dựng cột cờ, còn gọi cột cờ Thủ Ngữ, làm hiệu
cho con tàu thuyền ra vào. Năm 1893 dùng đèn điện 16 nến (nhưng
độ sáng vẫn kém đèm lồng thắp dầu lửa ở Catina). Năm 1899 xây dựng
bến bằng ván dày. Năm 1930 có bến bằng xi măng cốt sắt.
Dinh Độc Lập
Với quy mô đồ
sộ hơn nhiều so với Dinh toàn quyền cũ, theo đồ án thiết kế của KTS
Ngô Viết Thụ và có sự tham gia của nhiều KTS khác cũng như
kỹ thuật Sài Gòn. Phần xây dựng gồm: một tầng nền - 03 tầng chính -
02 gác lửng-01 sân thượng,
máy bay trực thăng có thể lên xuống dễ dàng và một tầng hầm kiên cố.
Chổ cao nhất của Dinh cách mặt đất 26m. Dinh có nhiều phòng: Phòng
làm việc của tổng thống, phòng khách tiết, phòng họp hội đồng nội
các, phòng trình ủy nhiệm thư
phòng đại yến. Ngoài ra còn có một số công trình phụ như:
hồ bán nguyệt, bồn hoa, vườn
cây cảnh... Diện tích xây dựng hơn 20.000m2. Thời gian xây dựng hơn
04 năm. Xung quanh phần xây dựng chính có rất nhiều cây cổ thụ và
cây cảnh, tạo ra một không gian yên tỉnh và dịu mát, luôn luôn có
màu xanh (theo các nhà địa lý thì mặt tiền Dinh hình chử Đế, chung
quanh tạo ra những vật biểu tượng
cho ngũ hành).
Chùa Giác Lâm
Đây là ngôi
chùa cổ nhất ở Sài Gòn, là thăng cảnh đất Gia Định, tọa lạc tại vùng
Phú Thọ Hòa, trên một gò đất cao(xa gọi là gò Cẩm Sơn), dưới
những tàn cây xanh rợp bóng, từ thời vua Lê Cảnh Hưng.
Vào thời gian người
Việt đang trên đà di dân mở mang bờ cõi, ban sơ, ngôi nhà được
cất lên bằng cây lợp lá gọi là Tra Am (am tu bằng cây lá) do hai vợ
chồng cư
sĩ tên Lý Khoái Long (Lý Thụy Long ?) lập nên đẻ ẩn dât (nay chưa
rỏ Lý Khoái Long là hậu duệ hoàng tộc thời nhà Lý còn sót lại từ
thời Trung Hoa sang), tên riêng của ông là Cẩm, làm nghề dệt đệm nên
dân địa phương
thường
gọi ông là ông Cẩm Đệm. Sau đó vài năm, vào năm 1774, một Đại Lão
Hòa Thượng
thuộc phái Lâm Tế (dân chúng từ đó quen goi là Tổ Đình Giác Lâm)
pháp danh là Tiên Giáp, hiệu là Hải Tịnh ở lại Tra Am tu hành. Từ
dời nhà sư
Hải Tịnh đên nay, trải qua gần 3 thế kỷ, qua 98 đời sư
tổ trụ trì, ngôi chùa trải qua nhiều lần trùng tu, 3 lần lớn là vào
các năm 1789, 1804, 1909. Chính điện thờ phật Di Đà, dưới
là phật Thích Ca, Di Lặc, hai bên là quan Thế Âm và Thế Thái (Thế
Chí). Ngoài ra còn có tượng
Cữu Long, hai bên tường
là Thạp Bát La Hán, Thập Điện Diêm Vương,
Tổ Sư
Đạt Ma và tượng
Long Vương.
Các tượng
Phật bằng gỗ quý, đặt thờ tại đây ít ra cũng khỏang 200 năm, cấu
trúc thể hiện nền văn hóa phương
Đông, nghiêm trang, nhẹ nhàng, mỹ thuật; đặc biệt tượng
Phật Địa Tạng đẹp có tiếng. Trước
bàn thờ có đèn dược
sư
có 49 ngọn, mỗi ngọn có một tượng
phật nhỏ. Sau chính diện là bàn thờ Tổ, thờ các vị Hòa Thượng
đã trụ trì tại chùa, bàn thờ Đức Chuẩn Đề, Phật A Di Đà và Thập Điện
Diêm Vương.
Ngoài hơn 100
tượng
cổ lớn nhỏ còn có trên 50 cột treo, chạm các lam, biển, liễn Gia
Long sắc tứ vào năm thứ 3 (1804), câu đối của Trịnh Hoài Đức lúc còn
làm Hiệp Tổng trấn thành Gia Định. Xung quanh chùa có 50 tòa cổ
tháp, không các nào giống cái nào, thể hiện đường
nét điêu khắc tinh xảo, nhất là gắn liền với các dĩa xưa, lưu
lại nguồn gốc lịch sử của từng ngôi tháp đó. Sân chùa lot gạch vuông
đỏ, phong kín rêu xanh, xung quanh lối đi trồng nhiều hoa kiểng qúy,
có những loài trong chậu sông hàng vài trăm năm, tạo thành loài cổ
thụ nhỏ bé, hình thù long, lân, quy, phụng...
Trước
chùa có cây bồ đề lớn (do Đại Đức Narada từ Xiri Lanca tặng, trồng
năm 1953), dưới
bóng cây bồ đề là là tượng
Quan Thế Âm Bồ Tát, bên hông mặt chùa có cây bạch mai trồng đã gần
trăm năm và mới đây có xây thêm một tháp Xá Lợi. Trước
sân chùa còn có một số chùa chiền trong nước
tại đây. Các ngày cúng lớn như
rằm, mùng một và ngày kỵ giỗ các tổ chức long trọng tại chùa.
Chùa Vĩnh
Nghiêm
Tọa lạc 339
Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Phương
15, quận 3. Nằm trên đường
từ sân bay Tân Sơn Nhất về trung tâm thành phố, Vĩnh Nghiêm là chùa
phật giáo Đại Thừa lớn nhất Sai Gon là công trinh kiến trúc tiêu
biểu của Phật giáo Việt Nam hiện đại do kiến trúc sư
Nguyễn Bá Lăng thiết kế. Khởi công xây dựng năm 1964, hoàn thành năm
1973 (có tài liệu ghi 1971), hình chữ công, hai dãy ngang được
nối bởi một dãy dọc . Tháp gồm 7 tầng mái, cao 40m, bảo tháp hình
vuông, cạnh 6m, đỉnh tháp gọi là Long Xa (9 bánh xe hình tròn) và
qui châu (các khối tròn), vọng chuông thấp, theo nghệ thuật bất cân
xứng của á Đông. chuông đồng, gọi là đại hồng chung, đường
kính 1,8m, do các phật tử nhánh Tào động (Nhật Bản) quyên tặng. Đây
là ngôi tháp lớn của phật giáo Việt Nam. Bên trong chùa được
xây và trang trí theo kiểu hiện đại, pha trộn nghệ thuật kim cổ, đặc
biệt không có gỗ, từ kèo cột đến mái đều làm bằng bê tông cốt sắt.
Bái điện là
tòa nhà lớn rộng 22m, dài 35m, cao 15m, hai bên cổng vào có hai tượng
hộ pháp các bao lam tứ linh, cửu long, các phù điêu chạm hình các
ngôi chùa danh tiếng trong nước
và ở các nước
châu á . Giữa chính điện thờ phật Thích Ca và hai đệ tử, bên phải là
Văn Thù Bồ Tát tượng
trưng
cho trí tuệ, bên trái là Phổ Hiền Bồ Tát tượng
trưng
cho hạnh nguyện tức lòng từ bi. Có nghĩa là muốn trở thành Phật con
người
phải tiến tới điểm hoàn hảo: trí tuệ và lòng từ bi (tài và đức).
Phần trang trí
tại chính điện còn có hoành phi, câu đối, cửa võng, bảo cái.
Hoàng phi: bức treo ngang,
ở trước
và giữ chính điện, ghi tên các vị Phật thờ tại đó.
Câu đối: treo dọc hai bên
hoành phi, ghi các lời dạy của phật.
Cửa võng: chạm long, ly,
qui, phụng để trang hoàng cho chính điện.
Bảo cái: cái lọng quý che
cho đức Phật (thông thường
lọng này phải đặt ngay bên tượng
Phật Thích Ca).
Dọc hai bên đường
của chính điện là bộ tranh về 18 vi La Hán (thực tế chỉ có 6 bức của
6 vị vì không đủ), là các đệ tử đắc đạo của phật, mỗi vị cứu vớt
chúng sanh theo các phương
cách khác nhau, có vị thuyết pháp, có vị cứu rổi, có vị giáo dục...
Bốn tượng
đồng (thường
là 10 tượng).
là 4 vị trong số thập đại Đệ Tử của đức Phật. Gian phía sau:
Tượng
đứng chính giữa là vị Bồ Tát Địa Tạng, chuyên cứu độ chúng sanh ở
địa ngục.
Bức ảnh kế bên là "Thiền
gia chủ Vĩnh Nghiêm" người
có công chấn hưng
Phật giáo Viêt Nam từ sau 1954.
Hai bên là bàn thờ người
theo đạo đã quá cố, thân nhân của họ gởi chùa nhờ cầu kinh niệm
phật cho mau được
siêu thoát.
Khu phương
tượng
ông cùng chùa chùa là dãy nhà hình chữ L ôm bọc hồ sen với tăng xá
và trai đường
danh cho khách thập phương
về nghỉ ngơi, ăn uống.
Ngoài ra, một tháp Xá Lợi cộng đồng mới xây (1984) để tro cốt người
quá cố.
Vĩnh Nghiêm là tên vị Tổ trụ trì ở chùa núi Yên Tử, Tỉnh Bắc Giang,
là nơi khai tràng thuyết pháp của phái "Trúc Lâm Tam Tổ" có từ đời
Trần.
Phái Trúc Lâm Tam Tổ khai sinh ra Thiền Việt Nam, có từ thời Trần,
để tưởng
nhớ, lấy tên là Vĩnh Ngiêm đặt cho chùa. Chùa còn là cơ sở của trường
Cơ bản Phật học, có thư
viện.
Công Viên Đầm
Sen
Khu giải trí,
gồm nhiều công trình phục vụ giải trí như:
Nhà Tây Nguyên, hoa viên trung tâm với đài phun nước,
nhà cười,
nhà banh, trò chơi điện tử, phòng trang điểm dành cho nữ, toilet,
hòn non bộ và thủy cung (trẻ em dưới
6 tuổi miển phí), hồ nước,
đài hoa, đồi thông, vườn
hồng, vườn
Thượng
Uyển, chùa cổ Giác Viên, vườn
lan, vườn
chim (được
thiêt kế đặt biệt: chim được
thả tự do trong một nhà dới khổng lồ, khách có thể bước
vào trong dễ dàng), trại cá sấu và vườn
thú mini (gồm một số thú như
trăn, gấu, hươu,
nai...), thung lũng tiền sử (thung lũng khủng long):các con khủng
long nhân tạo có thể cử động và tạo âm thanh như
thật, ngoài ra còn có mô hình núi lữa, lâu đài cổ tích, sân khấu và
các trò chơi như
: xe đạp, xe hơi, đu quay, tàu lửa.
Chợ Bến Thành
Tên
chợ có từ trước
cuộc chiến tranh của Pháp, nằm cận bờ sông Bến Nghé, gần chợ có bế
để hành khách vào thành Gia Định nên gọi là chợ Bên Thành (hồi đó đường
Nguyễn Huệ còn là một con kênh). Năm 1859 Pháp Chiếm thành Gia Định,
chợ bị thiêu rụi. Sau đó Pháp cho xây dựng lại ở địa điểm cũ trên đường
Nguyễn Huệ. Năm 1870 chợ bị cháy một gian, vẫn cất lại ở địa điểm
cũ. Năm 1911 vì chợ cũ có thể bị sụp đổ nên cất lại tại địa điểm gần
ga xe lửa Mỹ Tho, tức địa điểm mới ngày nay, hoàn thành năm 1914.
Hiện là chợ trung tâm lớn nhất của Sai Gon, chợ có 4 cửa. Diên tích
chợ là 1km2.